Sáu ngày trước.
Thiên Tử Hoàng rất nghe lời của vị đại phu kia sau khi dùng thuốc liền bắt A Mạ phải uống một phần. Y cười cười ngây ngốc bảo rằng: "Ta sẽ không bạc đãi nàng đâu!"
A Mạ bĩu môi: "Ta không cần ngươi phải đãi ngộ ta gì cả, mong người mau chóng hết bệnh rồi cút xéo đi!"
"Như vậy thì không được..." Thiên Tử Hoàng mở to mắt nói với A Mạ rằng: "Nếu ta không thú nàng... vậy cả đời này nàng sẽ thành đại tẩu lỡ thì không ai để mắt tới!"
"Xì!!!" A Mạ không đáp, giấu nụ cười hớn hở không thoát ra khỏi cửa miệng.
"Ta hứa sẽ thú nàng, chăm lo cho nàng cả đời này!" Thiên Tử Hoàng không những nói còn đưa tay lên trời lập lời thề với A Mạ, cốt muốn lấy lòng tin của nàng mong nàng không chửi rủa, đuổi y đi nữa.
Nàng cố tình làm giá, phớt lờ lời y, đứng dậy đi đến đống cá đang được phơi khô trước sân: "Không thể vào trấn giao cá được rồi, cho nên mớ cá này chúng ta phải dùng hết tháng!"
Chiến sự căng thẳng cuối cùng cũng rơi xuống đầu những người dân nơi đây. Một số người phải bỏ đi nơi khác vì đám quân Cát Bình Quốc chạy tháo chết khi Thái tử của chúng bị bắt trị tội, trong lúc hoảng loạn cứ gặp người không cần biết là ai đều vung kiếm ra tay sát hại vô tội vạ.
Vì ngôi nhà A Mạ nằm khá tách biệt nên tránh được nguy hiểm nhưng không có nghĩa an toàn tuyệt đối. Thiên Tử Hoàng đứng dậy đi đến phụ nàng lấy rơm phủ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1425001/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.