"Không..." Ma Kết đẩy Nhân Mã ra xa, khó hiểu nhìn y: "Không phải con người?"
Tạ Bối ở sau lưng Ma Kết cười đắc ý: "Haha... đúng là nữ nhân ngu ngốc!"
Ả cười lạnh làm lông tơ Ma Kết dựng đứng hết cả lên, nàng chưa kịp quay đầu nhìn lại đã bị một đạo ánh sáng ập tới, mạnh đến mức hất tung nàng bay ra xa, đầu đập vào cây cột bất tỉnh nhân sự.
Người vừa đến phát ra một luồng khí vừa nóng vừa lạnh, hơi thở hỗn tạp. Mái tóc đỏ bay loạn trong gió như ngọn lửa rực rỡ giữa trời đêm, đôi mắt hắn ánh lên sắc huyết, hung tàn, đáng sợ. Sức ép từ thanh đao quả thật không tầm thường, cường bá đến mức có thể thổi bay cả một căn phòng. Nhân Mã cũng bị ảnh hưởng từ sức mạnh đó, chân bất giác lùi về sau ba bước, nơi khóe miệng chảy ra thứ chất lỏng màu đỏ tươi.
"Ha!" Y tiện tay bứt một ngọn cỏ gần đó, ném nó lên không trung, tay phải đưa lên cao điểm thành hai ngón tay trỏ giữa, hô lớn: "Diệt!"
Ngọn cỏ vừa được ném lên liền biến thành một thanh kiếm sắc bén, động tác dứt khoát, y nắm lấy chuôi kiếm đỡ lấy một chiêu hạ từ thanh đao. Lưỡi kiếm liền nứt ra, vỡ tan tành. Trước mắt thấy thanh đao liên tục tấn công tới tấp trong không trung, còn Thiên Yết chỉ đứng từ xa điều khiển thanh đao theo ý nghĩ của riêng mình. Nhân Mã trông thấy không ổn, nếu cứ tiếp tục như này e rằng y không còn giữ lại được cái mạng yếu ớt vô dụng này lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424975/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.