Trái tim của Thiên Yết có phải được rèn từ sắt thép? Cự Giải tiếp cận cỡ nào cũng không thể nào đi sâu vào hơn nữa. Hắn đối với nàng chính là có ý nhưng lại vô tình. Cự Giải ngồi bó gối trong góc phòng. Nàng thật sự rất cần phải rời đi, tìm tung tích Ma Kết còn khó hơn cả việc trở về. Nhưng không có Ma Kết nàng tuyệt đối không thể rời đi, bỏ lại muội muội thân thương ở chốn này bơ vơ một mình.
Cự Giải cứ suy đi nghĩ lại, dự định đưa ra quyết định mỹ nhân cứu Đại Ma Đầu nhưng lại nhớ đến công lực của Thiên Yết, cho nên lại thôi. Nàng thở dài, ủ rũ mãi đến khi Tạ Bối bước vào cũng chẳng hay biết.
"Ngươi đang nghĩ cách quyến rũ Thiên Yết sao?"
Cự Giải ngẩng đầu, ngước đôi mắt trắng đục lên nhìn người đứng trước mặt: "Không có."
Tạ Bối ngửa cổ cười to: "Đừng dối người nữa, trên trán ngươi đang hiện ra rất rõ đấy."
Đụng trúng tim đen, Cự Giải cũng có chút ngứa ngáy nhồn nhột, bất chợt hạ giọng xuống thấp nhất: "Không có."
Ả xoay người ngồi xuống cạnh nàng trong góc phòng, thủ thỉ: "Ta khuyên ngươi nên sớm bỏ cuộc, dù gì cả hai người các ngươi cũng không thể đến với nhau. Muốn tồn tại chỉ có một, mạng sống chẳng thể bẻ đôi."
"Tại sao?" Cự Giải cau mày: "Vì lý do gì?"
"Rồi ngươi sẽ biết, ta nói sớm chẳng khác nào phá hỏng cuộc vui!" Tạ Bối nói lớn, đứng phắt dậy bước ra ngoài, trước khi rời đi hẳn, ả không quên nhắc nhở: "Đừng chuốc tương tư vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424958/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.