Khi Cự Giải thiếp đi vì thuốc thấm, Thiên Yết nhanh chóng giải thoát bản thân lên người nàng. Để cho cơn đau mà hắn đang phải chịu đựng giảm đến mức tuyệt đối. Cự Giải đã ngủ, không thể cảm nhận được cơn đau này, hắn đưa mắt quanh thân thể trắng bệch của nàng rồi lướt xuống cửa mình ẩm ướt. 
Lần đầu tiên sau ba mươi bốn ngày gấp rút truyền Cổ Dục sang Cự Giải, hắn cảm thấy thương tiếc. Chỉ là không thể dừng lại được nữa, một là nàng chết, hai là hắn sống dở chết dở. Lần này tìm người kia cũng vì lý do này, chắc chắn người đó sẽ tìm ra cách cứu cả hai. 
Bỗng dưng một tiếng “chát” vang lên, Thiên Yết đương tự vả vào mặt: “Mềm lòng sao?” 
Hắn đã từng là kẻ yếu đuối, hèn nhát đến mức không thể bảo vệ người bạn thân nhất của mình. Từ rất lâu rồi, Thiên Yết không cho phép bản thân bộc lộ hay suy nghĩ về những xúc cảm tầm thường này. Vậy mà… 
Thiên Yết lắc đầu nằm xuống bên cạnh Cự Giải, hắn cần nhanh chóng đến Thiên Hồng Quốc, gặp được người đó và lên kế hoạch trả mối hận thù xưa. 
Không hiểu sao đôi tay Thiên Yết tùy tiện vén tấm chăn bông đắp cho Cự Giải, chính bản thân hắn cũng không lý giải được việc làm vừa rồi. 
… 
Sáng hôm sau, Cự Giải tỉnh dậy nhìn quanh phòng, Thiên Yết đã rời đi đâu đó nhưng hơi ấm bên cạnh vẫn còn. Nhìn y phục được thay cùng với tấm chăn đắp kỹ, Cự Giải cảm tưởng bản thân như con cá lội ngược dòng, dù cái dòng nước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424950/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.