Song Ngư bị đánh tả tơi cuối cùng cũng tỉnh, lúc y đoán ra được sự việc vừa diễn ra thì đã ăn thêm vài cái tát. Đúng là trời đánh không tệ bằng nữ nhi đè đầu cưỡi cổ. Bất quá đây là lỗi của y, đâu thể nào chối cãi. 
Nhân Mã mang thuốc vào đưa cho Bạch Dương, cốt để nàng bón cho Song Ngư, nhưng không... Bạch Dương bóp miệng Song Ngư, trút một hơi hết luôn cả chén thuốc. Y khó khăn nuốt xuống, mặt mày nhăn nhó hơn cả con khỉ đít đỏ. 
Hành trình tiếp theo thì... Nhân Mã tạm biệt Bạch Dương và Song Ngư, vì y còn phải đi về phía Bắc tìm nơi cực hàn để hồi phục lại linh lực. Trước khi rời đi y có nhờ Bạch Dương một chuyện: "Bạch tiểu thư, cô có thể thay ta tìm một nữ tử tên Tạ Bối không, nàng ta là thần y, xinh đẹp nhưng rất kỳ quặc. Thích tác quai tác quái và không thích có nữ nhân khác dung mạc tuyệt sắc hơn mình." 
Bạch Dương gật gù, nhưng không thể hứa trước: "Ta sẽ cố gắng dò la tung tích cho ngươi, nhưng nếu có thì phải chuyển lời bằng cách nào." 
Y đưa cho nàng một chiếc còi nhỏ: "Chỉ cần thổi chiếc còi này, ta liền có thể nghe thấy." 
Đưa lên nhìn, nàng chẳng thấy có gì hay ho từ chiếc còi nhỏ xíu này, nhưng là nếu y có thể nghe được dù ở thật xa thì quả là bí ẩn ghê. Thôi thì tạm nhận lấy, sau khi từ biệt Nhân Mã với Ma Kết, Bạch Dương tiếp tục cùng Song Ngư tiến về phía trước. 
Theo lời dặn của sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424934/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.