Một tháng trôi qua, Tịnh Mãn vẫn không có ai lui đến, cả Kim Ngưu cũng chưa từng nhìn ngó qua để xem sống chết của nàng. Hắn không được phép mang nữ tử nào khác về phủ, nhưng có thể cùng mỹ nữ hưởng lạc bên ngoài. Song Tử ở trong phủ đệ Kim Vương Gia ngày đêm cùng Hoa Mộc Di ân ân ái ái, chung quy nàng cũng không muốn thuận theo, nhưng khó trách cơ thể không do nàng điều khiển. 
"Sau này khi nàng trở thành Giáo Chủ Hoa Phiên giáo, ấn ký trên người sẽ tự khắc bị gỡ bỏ." 
Trong lòng Song Tử không ngừng gào thét âm ỉ, nếu như thế này chắc chắn không ổn. Nàng đương đã gả vào đây, sống là người họ Kim chết cũng làm ma nhà họ Kim, tiếc là thân thể này lại thuộc về nữ nhân Ma Đầu Hoa Mộc Di. 
Hôm đấy, Song Tử quyết định đi ra khỏi Tịnh Mãn, đường trong Kim Vương Gia có ngõ ngách nào nàng chưa từng đến. Đi vòng vòng một hồi nàng vô tình thấy bóng dáng của Kim phu nhân, Song Tử không thể trực tiếp đi đến đó làm rồi gọi hai từ: "Thân mẫu!" 
Nàng quyết định trốn đằng sau một hòn đá to được khắc bốn chữ: "Vạn Sự Tại Tâm." 
Đang trong lúc ngực phập phồng thì bị một bàn tay cứng rắn đưa ra nắm chặt lấy cổ tay nàng, Song Tử hốt hoảng tay kia che miệng giấu nghẹn tiếng la, nhanh như thoắt đã xoay người về hướng cổ tay đó. Nam nhân đang đứng cạnh nàng thật sự rất cao to, hắn vận lam y, hông đeo bạch ngọc, ngũ quan tinh xảo cùng mái tóc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424928/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.