"...
"Anh rất yêu em! Nhân Mã!"
Cô mơ hồ, tâm dâng lên một cảm giác đau đớn như bóp nghẹn trái tim. Cố gắng vươn tay, cố gắng nhìn thật kỹ vào người con trai ấy. Nhưng khoảng cách... ngày một xa...
"Bảo trọng nhé."
Bỗng dưng khung cảnh thay đổi. Hỗn loạn. Ồn ào. Lửa cháy ngày càng mạnh. Linh hồn anh đến bên cô, nhẹ nhàng hôn lên má nụ hôn từ biệt, mặc cho cô không thể biết được rằng anh đã đi mất...
"Tách tách."
..."
Nhân Mã chợt bừng tỉnh dậy, thở dốc, cô đưa tay sờ lên khuôn mặt mình.
- Mình... khóc sao?
Trong kí ức cô, hình dáng người con trai ấy mờ dần trong bóng tối, lúc này cô bỗng nhiên nhớ đến một người...
-------------
- Bác sĩ Lâm, có một cô gái tên là Diệp Nhân Mã muốn gặp anh.
- Được, cho cô ấy vào.
Lâm Song Tử tắt máy, tay phải xoay xoay chiếc bút máy đang cầm trên tay, anh trầm ngâm một hồi lâu.
"Cốc cốc"
- Mời vào.
- Xin lỗi. Tôi lại làm phiền anh.
Nhân Mã bước vào, vẻ mặt cô tuy đã tốt hơn trước nhưng vẫn chưa khỏe hẳn. Vào ba ngày trước cô đã chủ động xin xuất viện, anh đã cố khuyên nhưng cô ấy quá kiên quyết nên cũng phải chiều lòng, một phần vì cô đã sắp hồi phục hoàn toàn nên về trước vài ngày cũng chẳng sao, một phần vì anh chẳng muốn nhìn thấy cô nằm mãi ở đây, anh muốn cô mau chóng khỏe lại và có cuộc sống bình thường.
- Không sao. Mời ngồi.
Sư Tử đem những suy nghĩ ấy để sang một bên, vội vã đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-ki-uc-buon/78276/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.