Cuộc thanh trừng cuối cùng cũng đã đến hồi kết, hai bên đều tổn thương nguyên khí. Nhưng hôm nay sẽ là ngày chẳng thể quên được của một số người vì họ đã mất đi những người quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
Tất cả những người không sao hoặc bị thương nhẹ đều phụ một tay đưa những anh em trọng thương nặng về. Một cảng biển hoang vắng giờ đã trở thành một bãi chiến trường với loang lỗ những vết máu khiến người ta lạnh người, vừa nhìn là biết một cuộc thảm chiến vừa xảy ra ở đây và có không ít người chết.
Sau khi Dực Thiên Bình được đưa đi, Ngôn Nhân Mã vẫn yên lặng ngồi ở chỗ đó không nói gì, đây là dáng vẻ chưa từng có ở cô như đã mất đi sức sống vậy. Dực Song Tử dù rất buồn với sự ra đi của anh Hai nhưng cũng thở dài một tiếng bước lại chỗ cô đỡ cô đứng dậy và dìu đi. Cô gái này đáng lẽ sẽ làm chị dâu hai tương lai của hắn nhưng đáng tiếc bây giờ không được rồi.
'' Cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho anh. ''
Khi đi qua Dực Thiên Yết, Ngôn Nhân Mã đưa ánh mắt lạnh nhạt không cảm xúc nhìn hắn sau đó từ chối sự giúp đỡ của Song Tử, tự mình bước đi.
Sau khi nhận được tin tức về con gái nhỏ nhà mình, cả Quân gia đều rơi vào sự u ám trước đây chưa từng có. Mẹ của cô cả ngày nhốt mình trong phòng, không thèm ăn uống như muốn đi theo con gái nhà mình cũng may là ba Quân phát hiện ra kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-gap-nhau-la-bi-thuong-hay-hanh-phuc-tim-duoc-nhau-kho-the-nao/911604/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.