Không lâu sau, cánh cửa bằng gỗ lớn của phòng chủ tịch cũng mở ra. Ngay sau đó cái vị Trần tổng kia bước ra với dáng vẻ thoải mái, trên môi hiện lên nụ cười ngạo nghễ. Khuynh Bảo Bình thấy được dáng vẻ này của gã thì chắc chắn rằng hợp đồng giữa hai bên coi như cũng đã thuận lợi kí kết.
Có vẻ là gã đang vui nên quên mất lời của Quân Bạch Dương, khi đi ngang qua Khuynh Bảo Bình còn thuận tiện nháy mắt với cô. Mặc kệ cô có đếm xỉa gã hay không, hôm nay gã đang vui nên không tính toán với người không hiểu phép tắc trong mắt gã như cô.
Đợi gã vào thang máy, cánh cửa từ từ đóng lại, Quân Bạch Dương mới chậm rì rì bước ra.
'' Tôi có việc cho em làm đây. ''
Giọng nói của Quân Bạch Dương vang lên, Khuynh Bảo Bình cẩn thận quan sát biểu cảm của hắn. Sao cô cảm thấy hắn có gì lạ nhỉ? Cô cảm thấy không khí xung quanh có một áp lực vô hình nào đó bao phủ, nhưng không biết nó đến từ đâu. Quân Bạch Dương thì chắc không phải vì hắn nhìn ôn hòa lại trầm ấm như thế cơ mà. Hoặc có thể là cô nghĩ nhiều.
Khóe mắt hắn hiện lên một tia lạnh lẽo thoáng qua nhưng chỉ là trong chốc lát, đến cả người giỏi quan sát biểu cảm của người khác như Khuynh Bảo Bình cũng không phát hiện được.
Chỉ một câu nói của hắn liền khiến cô cảm thấy có chút khác lạ, như là sắp có ai đó gặp họa nhỉ? Suy nghĩ trong chốc lát, trong đầu cô hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-gap-nhau-la-bi-thuong-hay-hanh-phuc-tim-duoc-nhau-kho-the-nao/911555/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.