Người ấy mặc một bộ quần áo thể dục màu đỏ, mái tóc màu khói uốn xoăn bay bay, đôi mắt tựa như biết nói, là đau mà không phải là đau,cái nhìn vẫn rất tự nhiên. Anh dần dần bước tới, không nói không rằng mà chỉ đứng nhìn Thiên Bình khóc một lúc lâu, mặc cho cô ấy nhìn lên, kinh ngạc,tiếp sau đó dường như không muốn người khác thấy bản thân yếu đuối,trong đáy mắt tựa như có điều mơ hồ khó hiểu, cô gạt nước mắt, bỏ đi.Những tưởng con người đó sẽ đuổi theo, nhưng anh chỉ đứng lại, duy trì một khoảng cách với cô, sau đó mới khẽ hỏi:
-Bởi vì hắn mà lại khóc?
Ánh mắt Thiên Bình có chút biến chuyển, gió thổi nhẹ mái tóc dài,đôi mày khẽ chau lại tức giận, tay khẽ nắm chặt làm thân hình có chút run rẩy.
-Không liên quan tới cậu!
Người kia không có biểu hiện tức giận, hơn nữa vẻ mặt tuấn mỹ kia hình như lại càng vui vẻ, cố ý châm chọc cô:
- Yêu hắn đau đớn như vậy, tại sao vẫn không thèm nhìn tôi? giọng nói tuy là tám phần đùa cợt, nhưng sự đau xót kinh khủng kia thì vẫn có thể nhìn ra dễ dàng.
Thiên Bình quay lại, đứng khoanh tay mà cố ngước đầu lên, khuôn mặt cố làm thành lạnh lùng lại biến thành bi thương.
-Tôi nói cho cậu biết, đừng bao giờ mong rằng tôi sẽ thích cậu, cũng đừng có tỏ ra thương hại tôi, tôi ghét cay ghét đắng loại người tọc mạch bao đồng như cậu, nên đừng bao giờ mơ tưởng!
Giống như quá quen thuộc, người kia cũng chẳng chút nghĩ ngợi, lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-cho-to-yeu-cau-them-lan-nua/132031/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.