Mới sáng sớm tinh mơ, đám trẻ còn đang thẳng cẳng trong chiếc chăn ấm áp, vậy mà nỡ lòng nào sáu bậc tiền bối đã lôi bé Ngưu xuống giường vào phòng sách. Ngưu ngồi trên ghế gục lên gục xuống, mắt không mở nỗi, hôm qua vận động với Xử rất mệt a, còn chưa nói mới sáng sớm nhà đã có " trộm " lẻn vào nữa chứ.
-Ngưu con có nghe ba nói gì không?
Thiên thuyết giáo một dòng dài mà nội dung chủ yếu là kể chuyện xưa với ngỏ ý muốn Ngưu tham gia, ông vừa nói vừa thấy đứa con gái bảo bối cứ gật gật đầu tưởng là nó hiểu ai ngờ đâu.
-Dạ, dạ con hiểu ạ!
Thật thì Ngưu hiểu cái gì chết liền á, có nghe được cái chi đâu mà hiểu, nhưng bị gọi bất ngờ làm cô giựt mình mới trả lời đại a.
-Tốt, vậy từ ngày mai con sẽ được chị Song, Dương cùng anh Bảo, Sư giúp đỡ, ta mong con học tốt.
Thiên Bình đứng dậy, ông cười, đứa nhỏ này dám trả lời đại à, ông cho nó biết mùi.
Sau khi bị các tiền " mời " ra khỏi cửa, Ngưu vẫn chưa hiểu cái gì hết a, nãy giờ có nghe gì đâu, mà học cái gì cơ?
Ra tới ngoài thì thấy cả bọn nhóc tỳ nhiều chuyện chúi đầu vào trong nghe ngóng thật chẳng giống ai, đang định đá cho mỗi đứa một cú thì Kết giựt tay Ngưu lôi thẳng về phòng, cả đám bay lên giường của Ngưu, cái giường nhỏ nhắn xinh xắn bị sáu đứa ngồi lên đã trở nên biến dạng lòi lõm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-cau-chuyen-cua-chung-ta/2218071/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.