Cái giá của Ngọc Trinh quá đắt, tới nỗi phải trả bằng máu thịt của mình. Cô có gào thét, có van xin cũng chẳng ai nghe chẳng ai cứu, nỗi đau trên da thịt không bằng vết cứa nát trong tim.
Khuôn mặt chỗ bầm chỗ tím chưa kể có nơi đã bắt đầu rỉ mủ, hai bên má biến dạng đến hù người dọa quỷ. Bị nhốt ba ngày mà cứ ngỡ ba năm, khóc thương cho thân mình đã làm nên tội gì lại chịu đựng như thế này.
Ngày bị bắt trên sân bay, cô hốt hoảng khi một tá tên đàn ông to cao cầm cây đánh, người bẻ lọi chân cô, kẻ xát muối lên vết thương cô, đau đớn không thể tả, nỗi u oán bao phủ tâm hồn.
Trinh không hết kinh hoàng khi bị bọn chúng cưỡng hiếp hằng ngày và chẳng biết bao nhiêu lần, cô bé nhỏ âm ỉ đau nhói có khi còn chảy máu vì bị cưỡng bức mạnh bạo, bụng dưới co thắt dữ dội, cô co người để đỡ đi một chút gì đó. Tê tâm liệt phế, tâm hồn bị tàn phá một cách trầm trọng. Chưa dừng ở đó chúng còn bắt cô nhịn đói, nhịn khát, đói thì ăn phân, khát thì uống nước tiểu của chính cô. Khốn nạn đáng chết. Lúc đầu cô buột mình không thể hạ thấp như thế, nhưng đã qua biết bao hình phạt cô chỉ muốn chết đi để nhẹ nhàng. Quá độc ác, Triệu Vĩ biết được ý nghĩ của Trinh nên đã lấy mẹ và Xử ra uy hiếp cô. Người cô yêu thương không thể xảy ra chuyện gì được và đồng nghĩa với việc cô phải chịu nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-cau-chuyen-cua-chung-ta/2218028/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.