“Mẹ! Nói bao nhiêu lần, là con... KHÔNG MUỐN HỌC CÁI TRƯỜNG ĐÓ!” Một cô gái có mái tóc vàng đồng đứng hét từ ngoài sảnh vào nhà, bên cạnh là hai vệ sĩ giữ chặt cánh tay cô.
Trong một lâu đài rộng lớn, một người phụ nữ trạc tầm bốn mươi đứng chống nạnh hét lại cũng to không kém:
“Mấy người làm gì thì làm, mau lôi xác con nhỏ đến trường ngay CHO TÔI!”
Cô gái tức giận vật hai người đàn ông xuống bằng thế võ Judo của mình, lập tức có khoảng mười mấy vệ sĩ chạy lại toan ngăn cản.
“Dám làm trò đó trước mặt ta à!” Người phụ nữ gằn giọng.
“MẸẸẸẸẸẸ!” Cô gái vội quay lại nũng nịu “Làm ơn đi mà! Oaaaaaaaa“.
“Không ơn phước gì hết, nếu còn cãi nữa là khỏi mẹ con gì nữa!“.
“Nhưng mà trường kia toàn bạn bè cũ của con, con muốn học chung với tụi nó, con không muốn học trường này đâu, không muốnnn“.
Người phụ nữ đột ngột thay đổi âm sắc trong giọng nói: “Thẻ tín dụng hay bạn bè?“.
Lập tức có kết quả, cô gái liền trả lời nhanh gọn: “Thẻ tín dụng ạ!“.
Căn bản đứa con gái của bà không có thuốc chữa, không ai hiểu con bằng mẹ, nếu nói cô gái nhỏ có sức công phá lớn thì mẹ của cô phải nói là có sức hủy diệt kinh hoàng, bà vui vẻ tươi cười: “Ngoan lắm, Cự Giải à!“.
Cự Giải trong lòng kì thực rất bất mãn nhưng đây không phải là vấn đề có thể mang ra đùa giỡn, là thẻ tín dụng đó! Không có nó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-binh-thuong-hay-ki-la/2394893/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.