Chương trước
Chương sau
Xin chào mọi người tôi chính là một chàng trai màu kem đẹp thời thượng, lại rộng rãi khôn cùng. Tôi điện nước đầy đủ, phong thủy ổn định, có giá lại che chở cho những con người khác ở đây, họ sẽ được tôi nâng niu yêu thương, và tất nhiên tôi cũng tài trợ cho nhiều nơi tỏ tình, thơ mộng đẹp đẽ của họ trong mọi ngóc ngách. Tôi chính là căn biệt thự Zocus de Sky. 

Tôi trước kia là một căn biệt thự màu trắng, giản đơn, nhạt nhẽo, rồi được cha me của 11Z nhìn trúng. Họ tu sửa, xây dựng, cả khoác lên cho tôi một cái áo kem dịu dàng này. Thêm nữa họ còn trang bị những phụ kiện khác khiến cho tôi ngày một trở thành một căn biệt vạn người mê, xa hoa cao quý. Chính vì điều này, tôi không quên đi nhiệm vụ của mình với các cô cậu ở đây. Lần đầu tôi gặp họ, với bản năng của một căn nhà, tôi vô cùng lộng lẫy và họ tỏ ra vui sướng khi bước chân vào. Tôi cũng khá được chăm sóc chu đáo, tôi được cậu quản gia Suran và người làm lau dọn mỗi ngày, lại được họ chụp hình cùng nữa. Tôi lấy làm vui mừng. Tôi quyết trung thành với một mình các cô cậu 11Z vì có họ tôi mới nghe thấy những tiếng cười rộn rã trong phòng sinh hoạt, những trò đùa nghịch khiến cho căn nhà tôi đây thêm vẻ ấm cúng thân gần. Kể cha mẹ họ đã khiến tôi quý giá như bây giờ, khi họ tỏ tình là tôi cũng chứng kiến, những nơi họ tỏ tình đều nằm trọn phạm vi của tôi, tôi vui lắm khi họ thành đôi, được tôi che chở, bảo vệ. Tôi thấy những cô cậu ấy đáng yêu làm sao, tôi cũng như người bạn của các cô cậu, cô cậu đứng lên bảo vệ tôi không cho 11A được vào, quyết giữ tôi để ở, cũng như cách tôi trung thành với các cô cậu. 

Hôm nay tôi được nói ra những lời tâm sự này, quả thực chẳng điều gì vui bằng, sự an nguy của tôi đang bị đe dọa, tôi đã đổi chủ 2 lần trong cuộc đời, và tôi nghĩ vậy là quá nhiều rồi, tôi thích được 11Z chăm chút, ngày ngày từ trường và họ gọi tôi là nhà của họ, không gọi là căn biệt thự quá xa vời hay kí túc xá biệt thự nghe xoàng xĩnh. 

Lời tự sự này tôi muốn gửi đến trước tiên là cậu Ma Kết với cô Kim Ngưu.

Các bạn biết đấy phòng của Kim Ngưu đối diện phòng Ma Kết, vào một ngày Chủ Nhật đầy nắng ấm nọ, cô Bảo Bình, cậu Bạch Dương, cô Thiên Bình lần lượt ra ngoài. Nói chúng hôm đó tôi hơi cô đơn, vì chỉ còn cô cậu Ma Kết, Kim Ngưu ở trong nhà. Tôi nghe được họ nói chuyện với nhau về mối quan hệ của Thiên Bình và Ma Bảo. 

Ma Kết điền đạm uống một tách trà, Kim Ngưu cũng đang đọc một cuốn sách. Kim Ngưu hỏi: 

"Kết Kết, cậu có biết chuyện Thiên Bình và Ma Bảo yêu nhau không? Đáy mắt Kim Ngưu hiện lên hờ hững, cô khá khó hiểu. 

Ma Kết đặt tay trà xuống hai tay đan vào nhau, vui vẻ trả lời: 

"Tớ biết! Ma Bảo là anh trai tớ, lẽ nào lại không!" 

Kim Ngưu hơi nhíu mày, tại sao Ma Kết biết mà không nói lời nào, lại còn hỏi Ma Bảo và Thiên Bình thực chất là quan hệ gì ngay lúc vừa rồi. 

"Thế sao cậu lại hỏi họ có quan hệ gì nữa chứ?" 

"Haizz, tớ biết họ yêu nhau nhưng là trước kia. Thiên Bình không hẳn là tớ không quen biết, thực chất chỉ là tớ cảm thấy không cần thiết phải giao lưu nhiều vì lúc trước, cha mẹ cũng định để Ma Bảo lấy người con gái khác" Ma Kết khẽ nắm lấy tay Kim Ngưu, Kim Ngưu lại là em của Thiên Bình, cô hiểu điều này và anh biết Kim Ngưu ghét nhất là chị của mình lại không thể đường đường chính chính. 

"Chị Thiên Bình có gì không hoàn hảo, có gì không tốt mà Hàn gia không đồng ý, họ yêu nhau sao không ấn định hôn ước luôn!" 

Kim Ngưu vẫn là cô gái ngây thơ, chân chất nhất mà Ma Kết tưngc quen biết. 

"Cậu là người nắm cổ phần, và gia sản của Diệp gia chứ không phải Thiên Bình" 

Phải, Kim Ngưu biết và căn nhà như tôi đây cũng biết, cô không muốn Thiên Bình cực khổ, không muốn Thiên Bình làm nghề cô ấy không thích, cô chấp nhận hy sinh cho Thiên Bình vì người chị đã từng vì cô mà đánh đổi mạng sống. 

"Tớ cũng đâu có muốn, nhưng đành vậy" 

Ma Kết chỉ đơn giản nghĩ một cách thực tế, chỉ cần Kim Ngưu từ chối nắm giữ một mực đẩy qua cho Thiên Bình, nói vài lời mệt mỏi ghét bỏ thì Thiên Bình không thể cứ mãi ích kỷ mà không chấp nhận đống cổ phẩn đó. Rồi chắc chắn Hàn lão sẽ chuyển hôn thê của Ma Bảo từ Kim Ngưu sang Thiên Bình mà thôi. 

"Hay cậu cứ từ chối, và để Thiên Bình tự xoay sở với đống gia sản đó tiếp tục cương vị thừa kế là ổn rồi" 

Kim Ngưu lắc đầu, có giết cô cô cũng không nhượng lại để Thiên Bình gánh vác tập đoàn, làm những điều Thiên Bình không lấy một nửa điểm yêu. 

"Tớ không thể để Thiên Bình mệt mỏi được, huống hồ mạng này là chị ấy cứu lấy. Tớ có không thể có không thích, tớ cũng sẽ chấp nhận không hề hối hận"

"Nhưng cậu sau này sẽ phải lấy người khác, sẽ phải lấy người cậu không yêu thương, người đó sẽ không là tớ thì sao?" 

Kim Ngưu nói giọng tuyệt tình, cô vốn dĩ đã biết tương lai của mình là một đường thẳng, để cả đời này Thiên Bình được hạnh phúc, cô không hề biết được Thiên Bình lại yêu Ma Bảo hay cô phải lấy Ma Bảo. Cô cũng cam chịu, đánh đổi hạnh phúc đời mình lấy những món lợi thương mại. Còn Ma Kết cũng chỉ là mối tình học trò thanh xuân, không có nghãi là sẽ kéo dài, không hẳn Ma Kết sẽ là người cô muốn bên cạnh suốt đời suốt kiếp. Cô sẽ nhanh quên thôi, không cần quá quan trọng, vì thực chất cô còn không có quyền được mơ tưởng đến tương lai cũng người mình yêu thương cùng đi du lịch, cùng sống chung một mái nhà, có con như những đôi yêu nhau thường mơ mộng. Cô còn đâu chắc chắn cô sẽ mãi yêu Ma Kết, cùng thi vào một trường đại học như anh. 

"Cho dù người ấy có là ai đi chăng nữa, việc tớ phải là việc tớ phải hoàn thành. Tớ vốn đã giao phó tương lai của mình cho tập đoàn" 

Ma Kết rất tức giận Kim Ngưu, chỉ vì Thiên Bình hạnh phúc, cô có thể không cần biết đến niềm vui của bản thân, có thể trở thành một người không có ước mơ, không có đam mê. Cô đã biến hạnh phúc của người chị này thành ước nguyện một đời mất rồi. Cô không biết rằng chỉ có chuyển cho Thiên Bình mới có hanh phúc, cô đơn giản không biết, muốn cho Thiên Bình yêu người cô muốn yêu, cho Thiên Bình tự do lấy người mình muốn cưới. Thế thôi. 

"Thế còn tớ thì sao, chỉ 2 năm thôi sao Kim Ngưu?" 

Kim Ngưu gật đầu.

"Tớ xin lỗi nhưng cậu nên hiểu cho tớ Ma Kết, cậu ích kỉ quá sẽ không tốt, chúng ta sẽ quên nhau nhanh thôi, rồi chúng ta sẽ lập gia đình, còn bây giờ cậu và tớ hãy cùng nhau trải qua những giờ khắc còn được yêu đối phương" 

Ma Kết cuối cùng cũng chỉ còn cách này, bớt yêu cô đi một chút sẽ bớt đau.

"Cũng được" 

Ma Kết hiểu hoàn cảnh nhà Kim Ngưu, Thiên Bình và Kim Ngưu không hẳn là sinh đôi, chỉ đôi nét giống nhau thôi. Nhìn qua sẽ thấy rất giống, nhìn gần thì lại khác nhau. Cha mẹ của hai người đều mất sớm, chỉ có người chú bây giờ điều hành tập đoàn cũng ít có thời gian quan tâm hai người, nên họ thực sự rất thiếu thốn tình thương. Nhưng hai chị em vẫn nượng tựa nhau, cô chỉ chững chạc vẫn bảo vệ che chở em, tạo cho em những điều tốt đẹp nhất. Thiên Bình luôn là bà già nhỏ khó tính, hai lông mày luôn nhíu đến chặt khi thấy Kim Ngưu bỏ bê bản thân. Kim Ngưu là cô gái nhỏ ngoan ngoãn, vì từ lâu dù hai người có là sinh đôi nhưng Kim Ngưu đã coi Thiên Bình giống như một người mẹ của mình, an tâm giao phó cho cô, vì Ngưu biết Bình nhi luôn yêu thương và cho cô những điều tốt đẹp nhất. Vì có điều Thiên Bình không muốn thừa kế tập đoàn, Kim Ngưu sẵn sàng có thể làm việc đó thay chị của mình, nhẫn nại chịu đựng những tháng ngày vơi văn phòng, máy lạnh, nhàm chán và đống giấy tờ văn kiện toàn những câu chữ. Lại vì lý do đó một nhà truyền thống, coi trọng tục lệ như Hàn chắc chắn sẽ không thích sự qua lại của Ma Bảo với Thiên Bình rồi, ba Hàn thích Kim Ngưu hơn, thích Kim Ngưu hơn Thiên Bình về mọi mặt vì Kim Ngưu mạnh mẽ, Kim Ngưu nhận cổ phần của công ty cha mẹ để thay thế Thiên Bình nhậm chức về sau. Ông vốn định để Ma Bảo thừa kế, vì Ma Bảo mới là con trai ruột của ông, ông muốn gả Kim Ngưu cho Ma Bảo. Để cho Ma Bảo có được thêm cổ phần mà Kim Ngưu đứng tên, ngày càng thành công, vẻ vang và quyền lực trong giới thương trường. 

Ma Kết sớm biết điều này, anh vốn dĩ là con riêng của mẹ. Mẹ luôn tôn trọng Hàn gia và ba Hàn. Nên không cãi lại hay trái ý ông bao giờ, bà vốn không hề biết Thiên Bình lại không đứng tên cổ phần vốn không biết Thiên Bình không thích thừa kế. Bà muốn chọn cho Ma Kết cô gái Kim Ngưu vì đơn giản cô ấy là em gái của Thiên Bình. Bà không hề biết thương trường, bí mật gì trong vòng xoáy thương trường gì, nên muốn để cho Ma Kết và Kim Ngưu nên đôi vừa phù hợp với lứa tuổi lại chung lớp, nhà họ Hàn và họ Diệp có mối làm ăn lâu này nay lại thêm bền chặt. Thông lệ thường tình, cô út thì lấy con trái út. Cô cả gả cho Ma Bảo, lại thêm khi xưa Ma Bảo và Thiên Bình cũng từng rất thân thiết. Bà thiết nghĩ chẳng có gì không phù hợp hết. Nhưng bà đâu hay, mọi thứ đều không viên mãn như suy nghĩ của bà, ba Hàn là muốn gả Kim Ngưu cho Ma Bảo, Kim Ngưu mới nắm giữ gia sản, mới là người con dâu ông mong muốn. Ma Kết luôn sợ điều này, nhưng rồi tình cảm anh sẽ không quá sâu. Anh không sợ phải lấy người con gái khác chỉ sợ người con gái anh yêu phải lấy người cô ấy không yêu thương. Anh cũng không thể phản đối lại quyết định của ba Hàn. Anh đành thuận theo. Đối với ba Hàn, hôn nhân phải mang lại lợi ích cổ phần, với mẹ Hàn hôn nhân phải mang lại tình yêu. 

Kim Ngưu và Ma Kết là cuộc tình với mới chớm nở đã phải dần tàn phai. Cha mẹ như đánh một đòn báo trước vậy. Đòn đánh thẳng vào tình yêu của họ, đau đớn khiến cho chẳng ai muốn nghĩ đến. 

Tôi rất buồn, nhớ những tháng ngày cô Kim Ngưu tung tăng ăn đồ ăn, dạo chơi quanh khu vườn nhỏ mà tôi thấy thật vui, cậu Ma Kết ôm lấy cô khi tỏ tình, họ mới tỏ tình, họ mới hạnh phúc mới đâu vài ba hôm. Đã bắt họ xác định tình cảm lại quá sớm như vậy, tôi cũng thấy buồn thương. 

Lời tự sự tiếp theo tôi muốn dành cho cậu Nhân Mã và cô Song Ngư.

Tôi không hề vô cảm và đơn thuần chỉ là căn nhà vô vị. Tôi là Zocus de Sky. 

Cậu Nhân Mã bước vào trong nhà vẫn còn giữ những nỗi niềm khó tả, cậu vẫn còn yêu Ái Nhã, bao nhiêu đêm khi mọi người đã ngủ say, tôi nghe thấy những lời tâm sự của cậu với chiếc máy ghi âm nhỏ. Giọng nam thanh trầm, ấm áp. Nghe đã có thể hiểu cậu nặng tình đến thế nào, tôi lại thấy thương cho cô Song Ngư lại thích cậu quá nhiều. 

Cô Song Ngư và cậu dù là chút ít thời gian nhưng vẫn đủ thôi cậu Nhân Mã à! Cậu nhớ mấy đêm cậu ghi âm tâm sự nói về Ái Nhã chứ? Ngư Ngư cô ấy đều ngồi ngoài cửa im lặng lắng nghe cậu hết đấy, mặc cho cô biết khi cậu mở cửa ra cô ấy sẽ bị bại lộ, nhưng cô vẫn cố gắng nghe thấy. Hay mỗi sáng cậu thức dậy điều cậu nghĩ ngay đến là ghi âm chào buổi sáng Ái Nhã như ngày cô ấy còn sống. Cạnh bàn học của cậu luôn có một ly nước ép, chắc cậu nghĩ đấy là những gì Suran chuẩn bị cho mỗi phòng. Nhưng thật ra đó là nước ép Song Ngư làm cho cậu. Lo cậu sáng dậy đã khát nước vì đêm qua ghi âm. Hay nước lọc khiến cho cơ thể cậu không có nhiều vitamin, hay chất lượng vì cậu hay thức đêm.

Đó chỉ vài góc khuất nhỏ, các cô cậu chẳng thể nhìn thấy đâu, chỉ có tôi, mà tôi nói ra rồi chắc gì các cậu đã biết. Tôi thấy mình thật vô dụng, là người biết hết mọi thứ nhưng lại không thể nói cho người trong cuộc biết.

Song Ngư đã khóc đến sưng mât vì cậu cái hôm cậu dẫn bao những cô gái xa lạ vào nhà mở tiệc. Không màng đến cảm nhận của Song Ngư, khiến cho cô phải thê thảm, thấy mình yếu đuối, không ra gì. Song Ngư yêu thương cậu nhiều lắm.

Nhưng tôi cũng đỡ buồn khi cậu cũng đã thoát ra khỏi quá khứ mà dành tình yêu của cậu cho cô ấy. Cô ấy ngồi nghe cậu kể về người khác mà không chút ganh tỵ, ưu phiền mà lại rất đồng cảm. Hiếm ai lại có thể hy sinh như Song Ngư, vị tha như Song Ngư lắm.

Là Song Ngư pha nước ép cho cậu, viết những lời động viên cậu 

Giúp cậu quên đi quá khứ, thoát khỏi Ái Nhã hướng về tương lai

Là người một mực quan tâm, chăm sóc, luôn nghĩ cho cậu! Vậy mà rất nhiều lần cậu làm tổn thương cô. 

Cậu có biết không cậu Nhân Mã? 

Tôi chỉ muốn hai cô cậu trân trọng nhau, đừng để cả hai quá xa cách. 

Tiếp theo là hai cô cậu Cự Giải và Song Tử. 

Hai cô cậu lại xa nhau, mối tình yêu xa lãng mạn nhất trong Zocus de Sky mà tôi từng thấy. Nói là học tập, luyện thanh mệt nhọc, học tập ở nước ngoài nhưng không ngày nào là không gọi điện trò chuyện với Song Tử. Chỉ mấy ngày đầu thấy xa cách thôi nhưng về sau họ cũng thấy thoải mái và không quá buồn nữa. 

Lắm khi tôi muốn chợp mắt một chút, nhưng bị tiếng nói cười trên facetime của hai cô cậu làm tôi cứ phải dỏng tai lên nghe ngóng. Họ nói chuyện gần như thông đêm, nói ti tỉ thứ trên trời dưới biển. Tôi cứ ngỡ rằng rồi họ sẽ hết chuyện để nói với nhau thôi, nhưng đời nào được vậy họ mấy đêm liền đều không hết chuyện để nói. Tình cảm này đúng là hạnh phúc nhất mà. 

Đó cũng là lý do mà cậu Song Tử cứ rầu rĩ, mệt mỏi, thực chất là thiếu ngủ mà thôi. Cơ mà thiếu ngủ nhưng cậu vẫn không thể ngừng không gọi điện trò chuyện với Cự Giải. Tôi cũng ít nhiều vì lý do này mà mất ngủ. Mất ngủ trong vui sướng. 

Lại phải nói, cậu Song Tử rất hài hước, thấu hiểu nhiều điều. Chính cậu là người đứng về phía các sao nữ, giải vây cho họ. Song Tử rất tuyệt vời, tôi cũng rất thích Song Tử. 

Còn nữa, họ từng khắc tên họ lên một vách tường được một cái một dàn dây leo che khuất, rất đẹp. Và chỗ này hình như là nơi cất giữ những kỷ niệm của riêng họ, Song Song ngày đi ra vườn, vén dàn dây leo ghi lên đó những câu nói chờ đợi, hy vọng Cự Giải và những tâm trạng của anh những ngày quan trọng của anh. 

Ôi lãng mạn, cặp đôi lãng mạn nhất của năm. 

Những lời nhắn gửi đến cô cậu Thiên Bình-Ma Bảo-Bạch Dương.

Bạch Dương và Thiên Bình, tôi rất yêu quý đôi này. Nhưng họ lại không thể bên nhau, haizz. 

"Buồn lắm ai ơi cho phận này

Sống đến khi nào cũng chẳng hay 

Mày mò dò dẫm cả một đời

Có Trời mới thấu hết gian truân" 

Bài thơ này có lẽ rất đúng. Dường như tôi nghĩ họ sẽ yêu thương nhau thật lòng, ở bên cạnh nhau. Nhưng cuối cùng thì Thiên Bình vẫn ôm mãi hình bóng của Ma Bảo. Tôi cũng hiểu cho Thiên Bình. Cô từng đêm khóc rất nhiều, oán trách Ma Bảo sao cứ đi mãi không quay về làm cô nhung nhớ. Hơn nữa vì thế luôn nhắc mình muốn yêu Bạch Dương để có thể quên đi Ma Bảo, tìm hạnh phúc của riêng cô khi cô thấy hết hy vòng thì Ma Bảo lại quay trở lại làm cho Bạch Dương thêm mệt mỏi.

Họ còn trẻ còn có gian truân, thử thách đón chờ họ. Nhưng tôi muốn khuyên ba người nên rõ ràng, Thiên Bình à cô nên hiểu rõ bây giờ trái tim cô là vương vấn người cũ hay đã trót thương người mới. Dù gì cũng nêb có một câu trả lời chính xác cho mọi cảm xúc quyết định của bản thân. 

Nếu Thiên Bình có chọn ai, là Bạch Dương hãy yêu cô ấy, cô ấy là một cô gái cô đơn, cần được anh bổ sung vitamin tình yêu, cần anh nâng niu chăm sóc, yêu thương. Hãy mềm mỏng đừng có nóng nảy làm cô ấy phải buồn phiền. Anh chẳng phải đều biết Thiên Bình trước kia đã có một thời gian phải điều trị tâm lý,đã mệt mỏi lắm rồi. 

Nếu cô ấy chọn Ma Bảo mong anh cũng nâng niu, chiều chuộng, và đảm bảo yêu thương cho cô ấy. Đừng vì chuyện nhỏ nhặt của quá khứ mà đem ra khiển trách cô. 

Tôi mong cô cậu hạnh phúc nếu chiến dịch của cô cậu bị phá vỡ, tôi cũng ở bên các cô cậu.

Lời này tôi xin gửi đến cậu Thiên Yết và cô Xử Nữ. 

Từ ngay lúc cậu Thiên Yết bước vào trong tôi lại cảm thấy cậu lạnh lùng, vì phong thái trầm ổn, thì ra không ngờ lại là một tsundere chính hiệu. Nhưng cũng được thôi, Xử Nữ và cậu rất hợp nhau, chỉ là nhiều lúc cãi nhau rất to tiếng, đúng là cặp đôi "yêu nhau lắm, cắn nhau đau" mà. Nếu một ngày tôi không được nghe tiếng cãi cọ nhau nhảu của hai cô cậu chắc chắn tôi sẽ không yên mất. Cô Xử Nữ là một cô gái tốt, biết lo lắng, lại học tập rất chu toàn. Hơn nữa lại rất thẳng thắn, anh nên biết trân trọng. 

Thiên Yết đã trải qua một mối tình mang lại nhiều đau thương với Ly Nhan, nhưng mưu mô toan tính hiểm độc. Đã bị dính vào nhiều oan ức. Xử Nữ chính là món quà mà trời ban cho cậu đấy Thiên Yết, cô ấy tuy nóng tính, bộc trực nhưng chẳng bao giờ vô tâm, hờ hững hay không nhẫn nại ở bên cạnh cậu. Xử Nữ không mạnh mẽ như bề ngoài đâu, cô ấy cũng cần những quan tâm, yêu chiều như bất kì cô gái khác. 

Xử Nữ cũng nên thể hiện hết tính chu đáo, biết cách quan tâm đến người khác, bằng cách chăm sóc, quan tâm Thiên Yết. Đó mới là điều mà hai người cần. 

Cuối cùng là Bảo Bình và Sư Tử.

Một người thì ghét thể thao, cơ thể mảnh mai trông chẳng có gì là được tập luyện thể dục. Chỉ chăm chăm ở trong nhà với sách vở, dụng cụ thí nghiệm, đầu đầy những con số, hàng dài những khái niệm. Không ưa những chốn đông người, không khí quá náo nhiệt. Thích yên tĩnh, bên những tách trà. 

Thì người còn lại lại đam mê không khí náo nhiệt của chốn đông người, các hoạt động ngoài trời, các thú vui ồn ã. Ghét đọc sách, sẽ ngủ ngay khi cầm những tờ đề toàn chữ. Năng động, cơ thể săn chắc, dẻo dai vì tham gia nhiều môn thể dục thể thao. 

Hai người họ vì sao có thể thích nhau? Vì sao lại chọn kẻ không phù hợp với mình để yêu đương? Chỉ có thể là cô cậu Bảo Bình và Sư Tử. 

Vì vậy, cô gái tóc tím nào đó đã dành thời gian nằng nặc nghĩ mưu tính kế để Bạch Dương dẫn cô theo xem trận bóng rổ dưới trời nắng nóng đến bỏng da. Trò chuyện với bạn bè của anh về những môn thể thao khác ngoài bóng rổ. Các hoạt động trường ngày một nhiều lên, cô lại cùng Thiên Hàm hăng hái đi tìm hiểu những câu lạc bộ thể thao, thích thú năng nổ với cá hoạt động ngoài trời cùng với các thành viên khác trong hội học sinh. Hòa mình vào những đám đông tám đủ thứ chuyện.

Ấy thế mà đâu chỉ riêng cô gái tóc tím ấy, chàng trai có cặp mắt hổ phách mê dẫn. Anh đến thư viên thành phố nhiều hơn vào các câu lạc bộ đêm, tham gia ít các trận bóng, bơi lội để đọc sách, bỏ các thói quen như uống nước ngọt, đồ có cồn bằng trà nhài, các loại trà mà cô gái kia thích nhâm nhi.

Hỏi sao lại không hợp nhau cho được. Vì Bảo Bình thích sách, thích trà Sư ca cũng tập thích đọc sách, thích nhâm nhi từng ngụm trà. Vì Sư Tử thích hoạt động ngoài trời, năng nổ tham gia, Bảo Bình cũng hòa mình vào các câu lạc bộ, tập thể dục thường xuyên, thích nước ngọt, thích những gì mà Sư ca thích. Đây mới chính là vì thích anh/cô mà thích luôn cả những thói quen, những sở thích của anh/cô. Họ đã chứng minh rằng chỉ cần có tình yêu chẳng có gì là phải lo không hợp nhau, sẽ cãi cọ. 

Nhưng thiếu sót của hai người đó là luôn chờ đợi người kia biết được, và hiểu cho mình. Mà sao không thử nói ra, không thử cùng nhau một lần đi tới thư viện đọc sách, nói chuyện trao đổi với nhau. Sao không thử cùng nhau chơi thể thao, cùng nhau tham gia các hoạt động ngoài trời. Thì lúc đó, một Bảo Bình kiên trì tìm hiểu những thứ mình chưa bao giờ thích lại có thể khám phá ra rằng mình có tiềm năng với chúng đến kì lạ. Một Sư Tử ghét bỏ những cuốn sách, lại điên cuồng mượn về cả chồng từ thư viện chỉ để nghiền ngẫm, đọc đến thẻ thư viện của anh lưu lại lịch sử dài đến mấy trang chỉ toàn là sách anh đã đọc. 

Yêu nhau, thích nhau là vì nhau khiến cho bản thân mình khám phá ra mình có thể phù hợp như hai mảnh ghép lại, có thể khiến nhau tốt lên. 

Lời tự sự của tôi đến đây là chấm hết. Tôi chúc các cô cậu hạnh phúc. Biết đâu trên con đường dài phía trước cô cậu sẽ gặp lại nhau trong một hoàn cảnh nào đó, trên lễ đường của một đám cưới, hãy người xa lạ mà thân thuộc nhất. Hay những người bạn hữu thời thanh xuân đáng trân trọng nhất. Chỉ cần mọi người nhớ đến mọi người mỗi người đều có một chuyện tình đẹp ở nơi đây, có một căn biệt thự chứa bao nhiêu kỷ niệm của bản thân, rồi đến khi nhớ lại có thể thấy bản thân là không nắm chắc được người kia hay mình đã yêu một người dù không nồng nhiệt nhưng là sâu đậm. Thấy thỏa mãn hay nuối tiếc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.