Ban đêm của mùa nắng thường thoải mái hơn rất nhiều so với ban ngày nhờ vào những cơn gió lớn thổi đến từ phía Tây. Bầu trời đêm cũng được soi sáng bởi ánh trăng êm dịu và muôn vàn vì sao lấp lánh.
Thế nhưng, đêm tối lại thường tĩnh lặng.
Và chính sự tĩnh lặng ấy sẽ tạo điều kiện cho những việc xấu xa xảy ra.
Trong cái ngách nhỏ bên hông tiệm trang sức, một gã đàn ông đang rời khỏi nhà với dáng vẻ thận trọng và khuôn mặt lấm lét. Trốn khỏi mụ vợ già vào giữa đêm thế này khiến gã có đôi chút sợ sệt, nhưng cô tình nhân nóng bỏng đang đợi gã ở cuối phố và gã không thể để cô ấy chờ lâu được.
Vượt qua nhiều dãy đèn dầu chập choạng dưới gió, gã đàn ông cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng thân quen đứng nấp phía sau con hẻm tối.
Là một cô gái trẻ với cái cổ áo trễ xuống đến tận phần ngực đẫy đã.
- Ây da! Bé cưng của em, sao anh lại muộn vậy? Trời lạnh lắm đấy anh biết không?
- Anh xin lỗi. Hôm nay không hiểu sao mụ vợ của anh lại thức muộn vậy nữa.
- Không sao, em hiểu mà. – cô gái ưỡn ẹo cái hông lẳng lơ rồi nói tiếp – Nhưng em đã cất công theo anh đến tận Regan rồi này, anh không có gì thưởng cho em sao?
- Có chứ. Có chứ.
Gã vuốt ve cái cằm xinh xắn của tình nhân, và rút từ trong túi quần ra một sợi dây chuyền nạm ngọc sáng lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chiec-long-vu/2919752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.