Jav? Anh sao vậy?
Sự bực tức trong đôi mắt nâu dần chuyển sang lo sợ, khi Ani nhìn thấy Jav từ từ ngã khụy xuống sàn cùng với gương mặt đầm đìa mồ hôi.
- Kh… không thể… nào… Vẫn chưa tới… lúc…mà…
Những tiếng lầm bầm hòa vào tiếng nghiến răng ken két, và âm thanh gãy vỡ của xương thì cứ mỗi lúc một lớn hơn. Cơ thể Jav cứng đờ. Hai cánh tay nó áp sát vào mạn sườn và không ngừng run lên như thể đang bị một sợi dây vô hình siết chặt.
Jav đang rất đau.
Đau đến nỗi không thể đứng dậy được.
- Jav! Số quần áo cháu nhờ ta mua đã có rồi đây!
Giọng nói của ông chủ trọ bất ngờ vang lên đằng sau cánh cửa gỗ. Nhưng Jav không thể đáp lại được.
- Jav, cháu còn trong phòng chứ? Ta vào nhé?
“Cạch”.
Cánh cửa bật mở.
Nhưng là Ani đã mở nó trước, chỉ với một khoảng vừa đủ để có thể trò chuyện cùng ông chủ trọ mà không để ông nhìn vào được bên trong.
- Jav đã ra ngoài rồi ạ. Bác cần gì lát nữa cháu sẽ báo lại với anh ấy cho.
- A, cháu ở đây thì tốt quá. Đây là bộ váy Jav đã nhờ ta mua cho cháu đó!
Ông chủ đưa cho Ani một bộ váy trắng với vài đường thêu thủ công màu hồng nhạt, rồi cười xòa:
- Ta chỉ chọn bừa thôi nên chẳng biết có vừa với cháu không nữa.
- Cảm ơn bác! Cháu sẽ thử nó ngay bây giờ!
- Nếu không vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chiec-long-vu/2919744/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.