Ngày 123 mùa solu, một ngày ngay giữa mùa nắng nóng, mặt trời đã biến mất từ rất sớm.
Bước chân Jav chạy thật nhanh trên con đường quen thuộc dẫn về nhà. Những âm thanh ồn ào sau lưng cứ mỗi lúc một nhỏ dần, và ngôi nhà yêu dấu sắp hiện ra trước mắt nó.
Jav muốn gặp mẹ. Nó muốn khóc và nói với mẹ rằng nó đang rất sợ.
Cực kỳ hoảng sợ.
Cánh cửa vừa bật mở, thứ đầu tiên đập vào mắt Jav là những dây vải màu sắc treo khắp nhà, một bàn đầy các nguyên liệu thức ăn ngon lành, và còn có cả những bộ quần áo mới tinh.
- Cảm tạ Thần ân! Con tôi về rồi! Jav của mẹ ơi!
Bà Loa hớt hải chạy từ dưới bếp lên với gương mặt đầm đìa nước mắt.
- Em đã đi đâu thế hả Jav? Em có biết chuyện gì đã xảy ra không hả?
Chị Bala ôm chầm lấy đứa em nhỏ.
- Mọi người… những thứ này là…
Đôi mắt đen bần thần đảo quanh căn nhà phủ đầy màu sắc.
- Ngày mai là sinh nhật của con mà! Cả nhà muốn tạo bất ngờ cho con bằng một bữa tiệc khuya!
- Phải đấy! Chuyện lúc sáng chỉ là giả vờ thôi. Em đừng giận mọi người nhé!
- Nhưng lúc nãy mẹ nghe nói có một đứa trẻ bị lạc vào rừng. Mẹ đã sợ đó là con nên nãy giờ cứ lo lắng thấp thỏm! Bili cũng đã chạy đi tìm con rồi đấy!
- Thật may là em đã về nhà rồi, Jav!
Vẻ mặt vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chiec-long-vu/2919723/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.