Hơn một năm sau, vào một buổi chiều nhiều gió cuối mùa ventus, Jav lúc này đang đi dọc theo những rãnh đất trên cánh đồng trồng cây opun rộng lớn.
Những người phụ nữ đang thu hoạch đợt quả đầu tiên cúi đầu chào nó và cười thật tươi.
Thị trấn trung tâm đã hoàn toàn hồi phục lại như xưa. Khói từ các lò rèn lại tiếp tục bay cao trong nắng chiều êm dịu, tiếng bánh xe lộc cộc kéo thành từng hàng dài để chở dầu vào Thành phố Hoàng gia. Xung quanh căn nhỏ gỗ nhỏ cô đơn ngày nào, giờ đây đã có thêm nhiều căn nhà khác được cất lên để tiện cho việc trông nom gia súc và cánh đồng. Thầy Miseri chỉ cho phép xây dựng một lượng nhà gỗ nhất định, cũng như chỉ dùng một vùng đất trống giáp với thị trấn để trồng cây.
Vì ông ấy vẫn muốn giữ lại những mảng thảo nguyên bao la của tỉnh Indusace.
Sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra, thầy Miseri cuối cùng cũng nhận ra rằng chúng mới chính là đặc sản thiên nhiên của tỉnh, nên ông không muốn vì sự phát triển của con người mà đánh mất đi hoàn toàn giá trị quý báu này.
Ở đằng xa, Ani đang đứng càu nhàu ông Viện trưởng.
Cô ấy dạo gần đây rất bực bội về việc ông ta cứ đến đây kéo Jav đi liền cả ngày, có khi giữa đêm còn phi ngựa tới gọi nó vào thị trấn gấp. Ông Viện trưởng còn rất nhiều thắc mắc về địa lý vùng núi, và cả những cách khắc phục sự cố thiên tai trong rừng thông. Đến Jav cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chiec-long-vu/2919702/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.