Bọn họ vẫn duy trì tư thế đó, ôm hôn kịch liệt.
Như muốn bù đắp lại tất cả những cái hôn còn thiếu suốt năm năm qua.
Thẳng đến khi Giang Nhất bị hôn đến khó thở, cũng đã là nửa tiếng sau, lúc này mới duỗi tay đẩy Yến Nam Sâm, quay mặt đi, nhỏ giọng th* d*c: "...Từ từ, không khí."
Anh nghe thấy Yến Nam Sâm nhẹ giọng cười ở bên tai, ngay sau đó những cái hôn nhỏ vụn rơi từ môi xuống gò má, lại từ gò má lên chóp mũi, từ chóp mũi lại hôn đến mí mắt.
"Nhất Nhất, em rất vui."
Có lẽ là giọng nói của Yến Nam Sâm quá mức gợi cảm, khàn khàn mang theo ý cười, dịu dàng trầm ấm nói bên tai anh, một cái hôn lại nói một câu.
"Nhất Nhất, năm năm qua, không ngày nào em không yêu anh." Yến Nam Sâm xoa gáy Giang Nhất, hơi nghiêng đầu, cánh môi v**t v* gương mặt anh, giữ tư thế như vậy, vừa nói vừa hôn lên cằm anh: "Có anh ở đây thật tốt, em thật sự rất vui."
Môi lướt xuống chút nữa, hôn lên yết hầu.
Giang Nhất còn đang điều chỉnh hô hấp, giây tiếp theo yết hầu đã bị hôn lên, anh vô thức ngửa cổ ra sau, yết hầu lăn qua lăn lại, trong nháy mắt có cảm giác như bị Yến Nam Sâm cướp đi hơi thở.
Có lẽ do bản năng thôi thúc, thân thể hướng về phía Yến Nam Sâm khiến anh không thể kiểm soát được bản thân.
"... Yến Nam Sâm, em..."
Yến Nam Sâm đỡ eo Giang Nhất, bàn tay tìm thấy hõm eo nhạy cảm nhất của người này, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1122-dieu-dieu-tho/5046306/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.