Chương trước
Chương sau
- Võ Tòng, ngươi khiến cho đồ đệ bản tiên trọng thương. Nếu ngươi để lại Bạch Huyền Lân hổ kia, bản tiên có thể thả cho ngươi một đường sống.
Động tác Cực Thanh lão tiên phong đạm vân khinh.
- Ra vẻ đạo mạo!
Khoái Nhi cười hắc hắc, hoàng kim tinh võ trong tay, hào quang vạn trượng.
- Nếu chúng ta dám đến cướp, chẳng lẽ còn sợ ngươi sao?
Võ Tư U không trả lời Cực Thanh lão tiên, đôi mắt thon dài lãnh diễm của nàng vẫn như ẩn như hiện đặt trên người Lâm Anh Mi, khiến Tô Tinh nhìn thấy cảm giác vô cùng khó chịu.
- Anh Mi, chúng ta đi!
Tô Tinh quả quyết kêu lên, bắt lấy Lâm Anh Mi ngự kiếm bỏ chạy, ba lão quái Tinh Hải kỳ của ba tông phái lớn cũng không phải hắn bây giờ có thể đối phó, cho dù lúc bọn họ giết giao long cũng đã hao phí phần lớn tinh lực, nhưng sức mạnh còn lại cũng đủ áp chết hắn.
Kiếm quang trong nháy mắt bay đi xa.
Hòe Mộc lão tổ lộ ra sự u ám, không nhanh không chậm hỏi:
- Thiên Hỏa lão tổ, chúng ta cùng nhau giết Ma đầu Tử Lôi này, thay trời hành đạo, như thế nào? Những thứ của hắn hai ta chia đều.
Lúc nãy, Tô Tinh dùng Quý Thủy Thần Lôi phá thần thông núi cao của ông cũng khiến Hòe Mộc lão tổ có chút kiêng kị, bây giờ nhớ lại Ma đầu Tử Lôi này đã làm vài vụ giết người kinh thế hãi tục mà lại vượt cấp, Bách Lí lão tổ, Quỷ Kỵ Vương, người nào cũng có khả năng giết chết tu sĩ Tinh Hà kì này, nhưng cuối cùng lại vẫn chết trong tay Ma đầu Tử Lôi, Hòe Mộc lão tổ sau khi bớt giận cũng đã tỉnh táo lại.
- Lão phu đã sớm muốn vì dân trừ hại.
Thiên Hỏa lão tổ gật đầu.
Hai vị lão tổ không để ý Võ Tòng và đệ tử bên dưới, hai tia sáng cùng một lúc hiện lên đuổi theo.
Tu sĩ xung quanh Bạch Lộc nguyên xem kịch vừa thấy lão quái Tinh Hải kỳ bay tới cũng vội vàng có bao xa trốn bao xa.
Một cơn hỏa phong thổi qua.
Tô Tinh quay đầu lại thì nhìn thấy Thiên Hỏa lão tổ đã đuổi tới, trong tay thả ra một ngọn lửa lớn.
Lâm Anh Mi hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị bay qua ngăn lại, nhưng Tô Tinh kéo tay nàng lại, ngăn lại xúc động của nàng, sau đó xoay người khởi động Quý Thủy Thần Lôi chặn lại ngọn lửa, tiếp theo tung tinh bảo trong tay lên, lửa bay đầy trời.
- Huỳnh hỏa chi quang cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy!
Thiên Hỏa lão tổ cười to, hai tay vẽ một vòng tròn, tinh bảo hỏa diễm dễ dàng bị hất ra, chỉ thấy lão trong hư không đánh một chưởng, vô số hồng ảnh xuyên thủng ngọn lửa, sau đó bị sức mạnh của lão ảnh hưởng, hóa thành hỏa long bay đầy trời trong phút chốc bao vây Tô Tinh.
Sắc mặt Tô Tinh thay đổi.
Thiên Hỏa lão tổ cười lạnh, đánh một cái "Kiếm quyết", ngọn lửa vây quanh Tô Tinh trong phút chốc biến thành Li hỏa kiếm cháy hừng hực, lại có năm mươi sáu thanh kiếm bao kín Tô Tinh lại, Thiên Hỏa lão tổ đang muốn nắm hai tay lại, để phi kiếm đốt Tô Tinh thành tro bụi, Hòe Mộc lão tổ lại kêu lên:
- Thiên Hỏa, ngươi tốt nhất đừng đốt luôn túi linh giới của hắn………
Hàn tinh Lãnh Nguyệt thương của Lâm Anh Mi bắn ra băng tuyết hàn khí vất vả chống đỡ ngọn lửa, nếu không phải Thiên Hỏa lão tổ đã hao phí tinh lực rất nhiều, chỉ sợ lần này cũng không giản đơn như vậy là qua khỏi.
- Không biết tự lượng sức mình.
Thiên Hỏa lão tổ lại bắn ra một pháp quyết, thế công của hơn năm mươi thanh Li hỏa kiếm càng thêm hung mãnh.
Lâm Anh Mi bốn phía đều tràn ngập nguy hiểm.
Tô Tinh nhìn thấy, cắn chặt răng, lớn tiếng la lên:
- Các ngươi không phải muốn những bảo vật của ta sao? Ta cho các người là được chứ gì……
Lời vừa nói xong, Tô Tinh vung tay lên, một cái tui bay ra ngoài.
Thiên Hỏa lão tổ và Hòe Mộc lão tổ vừa thấy, không hẹn mà cùng xông vào, muốn chiếm được tiên cơ.
Hòe Mộc lão tổ vẫn nhìn chăm chú mỗi cử động của Tô Tinh, khi hắn tung cái túi lên thì ông nhanh hơn Thiên Hỏa lão tổ, trong chớp mắt đã cướp được, thần niệm tìm tòi, tức giận nói:
- Đây không phải là túi linh giới.
Thiên Hỏa lão tổ nhận ra cái túi, liền biết là đã bị trêu chọc,đột nhiên đúng lúc này, chỉ nghe được một tiếng xé gió thổi qua, là một quả ấn lớn trử sắc, pháp khí Tinh Hà kì, Thiên Hỏa lão tổ cảm thấy rất buồn cười, một tay giơ lên phất qua đã chém nát pháp khí này, nhưng khi Thiên Hỏa lão tổ chuẩn bị khởi động kiếm trận chém nát Tô Tinh thì đột nhiên có ba tia sáng đỏ theo ấn lớn bay tới.
Không tốt……
Thiên Hỏa lão tổ vừa nhận ra thì…….
Bá bá bá.
Ba cây nỏ đỏ như máu trực tiếp phá phòng thủ đâm thẳng vào ngực lão, Thiên Hỏa lão tổ kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy tay chân rã rời, kinh mạch toàn thần đau đớn giống như đang bị xé rách vậy, ngẩng đầu thì phát hiện bên cạnh Tô Tinh có thêm một nữ nhân, nàng cầm trong tay một cái nỏ ngắn, cây tên màu đỏ đúng là từ tay nàng bắn ra.
- Tinh Tướng?
Thiên Hỏa lão tổ ói ra một ngụm máu tươi. Khuôn mặt giận dữ, kiếm quyết ầm ầm tấn công Tô Tinh, trong phạm vi trăm mét chỉ thấy nơi nơi đều bị lửa đốt bừng bừng.
- Thiên Hỏa, ngươi không sao chứ?
Hòe Mộc lão tổ vẫn còn sợ hãi, không nghĩ tới tên tu sĩ không chịu nổi một đòn tấn công này lại có thêm một Thiên Xảo tinh.
- Lão phu muốn giết hắn!
Thiên Hỏa lão tổ nghiến răng nghiến lợi, hắn hét lên một tiếng, kiếm như được châm thêm lửa.
Đúng lúc này, một cơn lốc màu xanh lá bỗng nhiên di chuyển tới đây, cơn lốc đó quét qua kiếm quyết của ông, không thể tin nổi lại khiến lửa đang cháy trên kiếm đều tắt, Tô Tinh và Lâm Anh Mi, Yến Ất Chân lại hiện ra,tuy rằng nhìn có chút chật vật, nhưng cuối cùng cũng không đến nỗi nào.
- Thôn Giao Long.
Thiên Hỏa lão tổ thất thanh kêu lên.
- Sao ở đây lại có yêu thú thượng cổ này chứ.
- Đừng hòng thương tổn ca ca!
An Tố Vấn cuối cùng cũng đến kịp, lập tức gọi ra trăm con Thôn Giao Long, mấy con Thôn Giao Long đều thích tinh khí, ngọn lửa đó cũng thuộc một trong những thứ đó, Li hỏa của Thiên Hỏa lão tổ trong chớp mắt thành thức ăn ngon cho Thôn Giao Long, kiếm quyết hiện hình, Thiên Hỏa lão tổ vội vàng kêu trở về.
Thôn Giao Long hóa thành cơn lốc màu xanh lá thổi mạnh qua, Thiên Hỏa lão tổ giận dữ, từ lòng bàn tay bay lên một vòng tròn màu đỏ, bảo vật này tên là "Gương hỏa long", một con rồng uốn lượn thành vòng tròn, có thể nói trừ Hạo Nhật châu ra thì đây pháp bảo mạnh nhất của Thiên Hỏa lão tổ, coi như Tô Tinh gặp may, nếu lúc đối phó với Phá Thiên Kim Giao, Hạo Nhật châu không bị nuốt thì Tô Tinh sao có thể kiên trì lâu như vậy chứ.
Thiên Hỏa lão tổ ném ra gương hỏa long, vòng tròn liền hóa thành một con Hỏa Diễm giao long, Thôn Giao Long có thể ăn tất cả nguyên lực trong thiên hạ này, muốn đối phó với bọn nó thì chỉ có một biện pháp duy nhất đó là cho Thôn Giao Long không tiêu hóa kịp, cho nên trong lịch sử đã có truyền thuyết nói rằng chỉ cần kêu gọi được trăm triệu con Thôn Giao Long thì sẽ vô địch thiên hạ, nghĩ lại thì trăm triệu con Thôn Giao Long quả thực có thể đem toàn bộ Lương Sơn ăn đến cằn cổi.
An Tố Vấn vội vàng thu lại Thôn Giao Long, hỏa long gặp mục tiêu biến mất thì lập tức hướng về phía Tô Tinh.
Lâm Anh Mi đề thương, nhảy lên tấn công. Thiên Hỏa lão tổ hừ lạnh, trực tiếp dùng Li hỏa kiếm tấn công.
Ngay lúc chỉ mành treo chuông này, Thiên Hỏa lão tổ đột nhiên cảm thấy có sự khác lạ, ông theo bản năng nghiêng người, thì đã thấy hai phi trảo từ sau lưng xẹt qua, trên trảo hàn quang lạnh lẽo, một viên tinh quang lóe sáng lên.
- Thâu thiên hoán nhật phi trảo?
Thiên Hỏa lão tổ kinh ngạc, phi trảo kia như rắn quay đầu lại, lão tổ hét lên một tiếng, linh áp đánh văng phi trảo ra.
- Xem bổn tiểu thư.
Bóng hình vừa mới xuất hiện, không phải Địa Tặc Tinh Thời Viện thì còn là ai nữa, mang đôi giày bó do Thanh Vân Vũ luyện chế, chỉ cần một cú nhảy đã tới gần người Thiên Hỏa lão tổ, năm cây châm nhỏ như tóc đã đâm vào người ông.
Thiên Hỏa lão tổ toàn thân đau đớn, biết mấy cây châm kia cũng không phải vật bình thường, nếu không, cũng không thể phá tường phòng thủ của ông. Trong cơn tức giận, một chưởng đánh ra đem Thời Viện đánh lùi trăm mét,kiếm quyết chém tới, ở khoảng cách gần như vậy, Thời Viện đã không còn đường chống cự, toàn thân hóa thành ảo ảnh.
Sao lại có thể là Tinh Tướng?
Thiên Hỏa lão tổ chưa kịp định hình, thì đã nghe thấy gió lạnh cắt cả băng tuyết thổi qua, ông muốn xoay người tránh né, nhưng cây châm trong người bắt đầu phát tác, toàn thân đều đau đớn.
- Cẩn thận!
Hòe Mộc lão tổ muốn giúp Thiên Hỏa lão tổ một tay, nhưng chỉ nghe phịch một tiếng, đã thấy một cô gái cầm pháp khí quỷ dị tấn công ông. Một viên đạn hình nón bắn ra, Hòe Mộc lão tổ chuẩn bị dùng sức mạnh nghiền nát viên đạn này, nhưng ai ngờ đạn vỡ ra, bầu không khí lạnh thấu xương bắt đầu khuếch tán,khí lạnh này như tơ nhện quấn quanh người, cơ thể không thể nhúc nhích, nếu dùng tu vi cao nhất của bọn họ, khí lạnh này cũng không là cái gì, nhưng lúc nãy giết giao long thì nguyên khí đã hao tổn rất nhiều, tinh lực hai người cũng không nhiều hơn Tô Tinh là bao, muốn thoát khỏi khí lạnh này cũng phải mất một giây.
Nhưng một giây này cũng là đủ để Tô Tinh hành động.
Thiên Hỏa lão tổ hét thảm một tiếng, động tác chậm nửa nhịp, Lâm Anh Mi độn phong tiềm ảnh, Hàn tinh Lãnh Nguyệt thương cơ hồ không có gì cản lại nhanh chóng xuyên qua đầu Thiên Hỏa lão tổ, Thiên Hỏa lão tổ mở to mắt không dám tin, ông muốn sử dụng kiếm quyết, nhưng Tô Tinh lập tức tấn công, QuýThủy Thần Lôi trong tay đánh xuống một chưởng, lục phủ ngũ tạng của Thiên Hỏa lão tổ trong chớp mắt bị chấn nát, cuối cùng cũng không thể chống cự nữa.
Một thế hệ tổ sư của Thần Viêm kiếm tông cứ như vậy nghẹn khuất trở thành vong hồn.
- Thiên Hỏa!!!!
Hòe Mộc lão tổ sợ hãi, trên mặt không còn chút máu.
- Hừ!
Tô Tinh cười lạnh với lão, một tên tu sĩ Tinh Hà kì lại có thể cười lạnh với một tên tu sĩ Tinh Hải kì, nhưng lúc này đây lại khiến Hòe Mộc lão tổ không rét mà run.
Cái chết của Thiên Hỏa lão tổ quả thực là sáng như mặt trời ban ngày, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể khiến một tu sĩ Tinh Hải kì ngã xuống, Hòe Mộc lão tổ ngay cả bản thân mình nhìn thấy cũng không dám tin tưởng,từ lúc Ma đầu Tử Lôi lôi kéo Lâm Xung chạy trốn thì bọn họ cũng đã rơi vào cạm bẫy rồi, ma đầu Tinh Hà kì này không phải muốn chạy trốn mà là muốn giết họ,con ngươi của Hòe Mộc lão tổ lộ ra sự e ngại.
Chỉ thấy tinh phù trên trán Tô Tinh biến ảo không ngừng, có ba tấm giống nhau.
Ba cô gái hình thành một tam giác bao vây ông lại.
Một đề thương.
Một hoán giao.
Một cầm phiến.
Ba cô gái trên trán đều có tinh phù, rõ ràng là Tinh Tướng.
- Ngươi rốt cuộc là người phương nào!
Hòe Mộc lão tổ lớn tiếng kêu la
Ngươi sao có thể ký với ba….. không, bốn, năm Tinh Tướng……….
- Vấn đề của ngươi kiếp sau hẵng hỏi đi. nguồn truyentop.net
Tô Tinh đánh một chưởng vào hư không, hai tử điện long trảo gào thét cắn vào Hòe Mộclão tử.
- Đi!
Hòe Mộc lão tổ khởi động kiếm quyết, ánh sáng xanh chuyển động, xoay tròn quanh người ông, phá nát tử lôi cầm long, ông cũng không muốn cùng TôTinh đấu nữa. Theo bản năng nhanh chóng chạy trốn, Tô Tinh trong chớp mắt giết chết Thiên Hỏa lão tổ, người lợi hại hơn ông, thật sự để lại trong lòng ông một ấn tượng khủng bố.
Ngô Tâm Giải vung quạt lên, tặng thêm một cái binh quý thần tốc.
Tốc độ của Tô Tinh lập tức vượt qua mức độ người thường có thể đạt được.
Một bóng dáng xinh đẹp mà lạnh như băng ngăn lại Hòe Mộc lão tổ, mũi thương của Lâm Anh Mi điểm thêm hàn tuyết tấn công.
Thôn Giao Long của An Tố Vấn cũng mãnh liệt ập tới.
- Hừ.
Hòe Mộc lão tổ khởi động một lá cờ xanh lá, lá cờ này gọi là "Nhất diệp chướng mục", là một pháp bảo ẩn tàng thân hình tuyệt vời nhất, hắn tung lá cờ lên, cơ thể trong chớp mắt biến mất.
- Cẩn thận!
Thần niệm của Tô Tinh chuyển qua.
Bỗng nhiên nghe được một tiếng hét thảm.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hòe Mộc lão tổ xuất hiện ở hơn mấy trăm mét ngoài, trên người cắm đầy kim, hình dạng rất đáng sợ, theo hướng kim đâm tới, đám người Tô Tinh ngẩng đầu nhìn, lắp bắp kinh hãi, người xuất hiện không phải là ai khác, chính là Đường Liên Tâm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.