Khi đã lưu lại hơn mười xác chết, đám Thực Dương Tông như bừng tỉnh vội vàng bỏ chạy tứ tán, thiếu nữ không hề truy kích, vẫn đi về phía Cảnh Dương Võng.
Đúng lúc này, một âm thanh trêu đùa vang lên sau lưng nàng.
"Thật không hổ là tỷ muội hung ác nhất kiếm quyền song tuyệt a!"
Thiếu nữ quay đầu nhìn lại, đôi mi khẽ nhíu. Một thiếu nữ mặc giáp màu vàng, váy màu sám đang đi tới gần, trên mặt nàng ta có một nụ cười tự tin. Nếu Tô Tinh ở đây chắc chắn sẽ kinh ngạc vạn phần, thiếu nữ này chính là người đã chế trụ được cả Lâm Anh Mi cùng Lưu Thanh ở chỗ Côn Ngô di tích.
"Có phải hay không, Thiên Thương Tinh Hàng Giả Võ Tòng muội muội?"
Người thiếu nữ mặc hoàng giáp cười tủm tỉm.
Mái tóc tung bay, thân ảnh nhoáng lên.
Nữ tử lãnh diễm đã khởi xướng công kích.
Khoái nhi lui lại phía sau, thân pháp giống như một làn gió nhẹ, dễ dàng né tránh một trảo của Võ Tòng. Hai mắt Võ Tòng bắn ra một đạo hàn quang, cổ tay vừa lật, một thanh kiếm cực kỳ hoa lệ, quỷ dị và thần bí chợt xuất hiện. Thanh kiếm này giống như do hai thanh đoản kiếm ghép lại, dài hai thước, kiếm phong như hàn tuyết ngàn năm chế thành, tản mát ra một cỗ hàn ý tuyệt đối, trên thân kiếm có một ký hiệu hoa sen màu đen yêu dị, thâm thúy trong suốt cực kì sinh động.
Hàn quang của kiếm phong tựa như tuyết liên, trong làn tuyết đen, thân ảnh nàng càng thêm tà mị đẹp đẽ.
Đây chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/108-thieu-nu-luong-son/1584668/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.