"Viện nhi đâu?"
Tô Tinh quay đầu lại thì mới phát hiện Địa Tặc Tinh đã mất tông tích. nguồn truyentop.net
"Vừa rồi còn thấy muội ấy đứng đây mà." An Tố Vấn kinh ngạc, Địa Tặc Tinh là một chuyên gia ẩn nặc, muốn lặng yêu không một tiếng động rời đi thì hết sức dễ dàng.
"Chắc nàng đã đuổi theo Hoạt Thiểm Bà rồi!" Lâm Anh Mi hồi đáp.
Tô Tinh vò đầu bứt tóc, Thời Viện chẳng lẽ muốn cướp rương Thiên Cương từ trong tay Hoạt Thiểm Bà sao?
"Thuật truy tung của Cổ Thượng Tảo rất lợi hại, hẳn là có thể tìm được tung tích của Hoạt Thiểm Bà." Ngô Tâm Giải bổ sung thêm.
Mọi người đứng đợi một lát, quả nhiên Địa Tặc Tinh liền trở lại, nhưng vẻ mặt nàng lại ủ rũ không vui. "Cái cô Hoạt Thiểm Bà kia thật quá lợi hại, thật vất vả mới tìm được nàng ta thì không ngờ nàng ta cùng người khác đang chơi trò trốn tìm." Đại khái là Địa Tặc Tinh bị Địa Liệt Tinh chọc cho tức giận, Thời Viện cứ cầm lấy cánh tay của Tô Tinh lắc qua lắc lại, má phùn lên, miệng chu ra, bộ dáng làm nũng cực kì đáng yêu.
Ngô Tâm Giải tức khí búng ngay trán nàng ta: "Đừng náo loạn nữa, chúng ta đi thôi không thì lại rước thêm phiền phức!"
Đăng Phong Chu lại bay vút lên tầng mây, hướng khỏi Việt Nam Quốc. Lúc này, Tô Tinh mới phát hiện cái Lương Sơn đại lục to lớn này lại không có một chỗ cho hắn đặt chân: "Thiếu chủ, hay là chàng tìm một cái động phủ để an tâm tu luyện." Lâm Anh Mi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/108-thieu-nu-luong-son/1584664/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.