Nhật kí chuyển trường của Hoàng Bảo Trâm - Phần I 
Tôi là Hoàng Bảo Trâm, em gái của anh Hoàng Nhật Đăng. 
Bố mẹ tôi mất từ sớm, ngoài một vài ký ức vụn vặt từ hồi còn rất bé thì tôi gần như cũng chẳng còn nhớ được gì nhiều, thứ duy nhất khiến tôi nhớ được là cảm giác đau đớn tuyệt vọng khi thấy bố và mẹ vẫn nằm im khi tôi khóc khản cả cổ. 
Vì anh Đăng phải lên Hà Nội học đại học, mà quanh thành phố tôi sống chẳng còn người thân nào có thể chăm sóc tôi tử tế nên anh tôi đã mang tôi theo. 
Phòng trọ đầu tiên anh thuê nằm ở tầng hai của một căn nhà 6 tầng trong ngõ nhỏ, phòng chỉ lớn hơn phòng ngủ của tôi ngày xưa một chút. Trước kia căn phòng thế này chỉ đủ để tôi ngủ, giờ đây thì ăn uống sinh hoạt lẫn ngủ nghỉ đều ở đây, trong cùng một căn phòng. 
Anh tôi khi nghe tôi phàn thì chỉ lạnh lùng nói: "Tôi cho cô tự đi đóng tiền nhà bây giờ?" 
Lúc đó tôi chỉ biết thật thà đáp: "Em làm gì có tiền?" 
Sống một thời gian tôi thấy nó cũng không tệ vì nhờ vậy tôi đỡ phải ở phòng một mình, và tôi cũng dần nhận ra không phải do căn phòng này nhỏ mà là do phòng riêng cũ của tôi quá lớn. 
Một trong số những điều khiến tôi đỡ buồn hơn đôi chút khi phải rời xa bạn bè là: tôi vẫn được gặp chị Diệp thường xuyên. 
Chị Diệp cũng học trên Hà Nội, ở Đại học Ngoại Thương, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/101-cach-viet-thu-tinh-tan-lop-truong/3463722/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.