"Diệp ra đây hỏi cái."
Gần cuối giờ ra chơi tiết đầu tiên ngày thứ Ba thì Đăng gọi Diệp tới một đoạn hành lang vắng vẻ hỏi chuyện.
"Tao tưởng mày là Công Dới?"
Diệp chẳng hiểu gì: "Công dới là cái gì vậy..."
Đăng nói không vấp chữ nào: "Công Chúa Kute Dễ Huông Xynh Đẹp Học Giỏi Thông Minh Tốt Bụng Đáng Yêu NHẤT THẾ DỚI ấy."
Diệp hoảng hốt khi nghe cái tên do nó nghĩ ra nhưng mà bản thân nó cũng đách nhớ nổi, trong khi Đăng thì đọc vanh vách. Đúng là người tổng kết 9.9 sẽ khác người 7.5.
Diệp ngây ngẩn nhắc lại: "Công chúa dễ thương kute..."
Đăng sửa lại: "Không phải. Là Công Chúa Kute Dễ Huông Xynh Đẹp Học Giỏi Thông Minh Tốt Bụng Đáng Yêu NHẤT THẾ DỚI."
"Công chúa kute dễ thương học giỏi xinh..."
"Không phải. Là Công Chúa Kute Dễ Huông Xynh Đẹp Học Giỏi Thông Minh Tốt Bụng Đáng Yêu NHẤT THẾ DỚI."
Diệp hiểu ra: "A! Thì ra là Công Giới đấy à? Công Chúa Thế Giới - Công Giới!"
"Mày phát âm sai rồi. Công Dới. Dờ, dờ đờ ấy, không phải GI giả vờ đâu."
"Tao có phát âm như vậy à?" Diệp ngờ vực hỏi: "Giới, dới, giới, dống nhau mà?"
Khoan đã, hình như đây không phải là vấn đề.
Tại sao Đăng lại hỏi nó như vậy?
"Sao mày lại hỏi tao như vậy?" Diệp rụt rè hỏi.
Hôm qua nó đã quyết định kết thúc trò báo thù này rồi. Dăm ba cái chuyện viết thư nếu có thể che giấu thì cứ che giấu đi. Nó sẽ mang bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/101-cach-viet-thu-tinh-tan-lop-truong/3463679/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.