Ô
n Lâm Ngôn mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, tay áo xắn lên, cổ tay đeo một chiếc đồng hồ có giá trị xa xỉ, những đường nét tuấn tú của anh trở nên sắc nét hơn dưới ánh đèn mờ ảo của hành lang, trên người mang theo nét quyến rũ riêng mà một người đàn ông trưởng thành nên có.
Luật sư ngày nay đều giàu như vậy sao?
Không ngờ thứ người này đeo là chiếc đồng hồ hàng triệu!
Ôn Lâm Ngôn nhìn cô, thản nhiên nói: “Có thể giúp tôi một việc không?”
Tống Thiên Thị nhướng đôi lông mày xinh đẹp: “Việc gì?”
Ôn Lâm Ngôn liếc nhìn đồ ăn trong tay cô: “Cô ăn tối xong thì tới tìm tôi.”
Tống Thiên Thị cười nói: “Mấy tiếng trước mới nói không có hứng thú với tôi, bây giờ lại kêu tôi đến chỗ anh, hóa ra lúc nãy là giả đứng đắn.”
Dù sao trước đó đã trêu anh rồi, trêu một lần cũng là trêu, trêu hai lần cũng là trêu.
Hết cách rồi, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú khiến người thần đều giận của Ôn Lâm Ngôn thì cô không khỏi muốn tán tỉnh.
Ôn Lâm Ngôn khẽ nhíu mày: “Cô đừng nghĩ nhiều, tôi có một đồng nghiệp nữ say rượu nôn khắp người, tôi không tiện thu dọn cho cô ấy, cho nên muốn làm phiền cô.”
Tống Thiên Thị đã hiểu, cô gật đầu: “Đợi tôi mười phút.”
Cô mở cửa, cầm bữa tối đi đến sofa, ăn xong bữa tối, cô cầm chìa khóa sang nhà bên.
Ôn Lâm Ngôn để cửa mở cho cô, cô đẩy cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/101-cach-cua-do-dai-lao-hang-xom/3475390/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.