[Ôn Lâm Ngôn: Cô đã làm lòng tôi rối bời, vậy bao giờ cô mới làm loạn giường tôi?]
[Tống Thiên Thị: Anh ấy là người đàn ông mà tôi vừa gặp đã muốn ngủ cùng!]
…
Mười hai giờ đêm, Cục Cảnh sát.
Ba người Tống Thiên Thị ngồi ngay ngắn tại chỗ, bên cạnh bọn họ, một cảnh sát hơn ba mươi tuổi đang bưng nước trà cho cậu chủ nhà họ Cổ để lấy lòng.
Cánh cửa phòng thẩm vấn đột nhiên bị đẩy ra, người mở cửa là một cảnh sát còn rất trẻ, sau lưng anh ta là một người đàn ông chưa đến năm mươi tuổi.
Ban nãy cậu chủ Cổ đã gọi về nhà nên Tống Thiên Thị biết chắc đây là người nhà của gã.
Chung Thu Yểu uống hơi nhiều nên giờ dựa vào vai cô ngủ thiếp đi, cô đẩy đầu Chung Thu Yểu ra, ăn ý cùng Tống Cạnh Hàm cúi đầu.
Bọn họ đâu có ngờ cái tên ngang ngược hống hách này lại có gốc rễ lớn thế chứ.
Tống Cạnh Hàm hối hận muốn chết, vẻ mặt như thể “xong đời rồi”.
Ban nãy lúc ở quán bar, cậu ta đánh nhau với cậu chủ nhà họ Cổ, hai người đều bị thương.
Lúc đó cậu ta không biết thân phận của cậu chủ Cổ nên ra tay rất mạnh.
Đột nhiên thấy một đôi giày da sáng bóng xuất hiện trong tầm mắt Tống Thiên Thị.
Người đó đi tới chỗ cảnh sát vừa thẩm vấn bọn họ.
Tống Thiên Thị thầm nghĩ: Cả đống tuổi rồi mà còn mang giày da mốt như thế, đúng là biến thái!
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/101-cach-cua-do-dai-lao-hang-xom/3475383/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.