Sáng hôm sau, Tiểu Lệ thấy Vương phi vẫn chưa dậy thì vội vàng tiến lên gõ cửa. Lúc nào Điềm Tư Tư cũng dậy rất đúng giờ, giờ giấc sinh hoạt chưa bao giờ rối loạn cả. 
“Vương phi người dậy chưa ạ?” 
“Vương phi, nô tỳ dọn bữa sáng rồi, người thức dậy dùng bữa đi ạ….” 
Thấy không có tiếng động gì, Tiểu Lệ đánh liều mở cửa xông vào trong. Đúng như cô linh cảm, Điềm Tư Tư nằm thiếp đi chẳng biết gì. Cô sợ hãi vội vàng đặt tay lên tráng Vương phi. 
“Nóng quá.” 
“Phu quân, chàng đi gọi đại phu nhanh lên. Vương phi sốt cao lắm.” 
Đại Tráng nghe vậy vội vã chạy đến Dược thiện phòng còn Tiểu Lệ nhanh chóng đi nhúng khăn ấm lau mình cho Điềm Tư Tư. Vừa lau nàng vừa lải nhải: 
“Nô tỳ đã nói Vương phi rồi. Hôm qua phải nghỉ ngơi đi, người cứ tham công tiếc việc.” 
Bên này, Đại Tráng vừa chạy vừa lôi lão đại phu xềnh xệch. 
“Ai ui, Đại Tráng tiểu ca, người chạy chậm chút, lão phu theo không kịp.” 
“Đại phu người nhanh lên đi, Vương phi đang sốt rất cao; không chờ được nữa đâu.” 
Nói rồi, Đại Tráng bất chấp luôn lễ nghi xách lão đại phu như con gà con sải rộng bước chân chạy đi. Triệu Bình bên này vừa đi tới thì thấy hắn ta đang vác đại phu tiến về Hạ Hoa viện. Thấy bộ dạng vội vã của Đại Tráng, y liền biết chắc chắn Điềm Tư Tư có chuyện. 
Hạ Hoa viện 
Điềm Tư Tư và Đại phu được ngăn cách nhau bởi một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594952/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.