Trong khi Điềm Tư Tư đang xử lý Mạn Doanh Doanh thì trong hình phòng của Bình Nhạc Vương Phủ, An ma ma cũng đang dở sống dở chết.
“Chát…… chát…… chát……”
Ám Nhất cầm roi da tẩm thuốc quất thẳng vào người An ma ma. Trên người bà ta toàn là vết thương chồng chất, khuôn mặt trắng bệch nhưng bà ta vẫn cắn chặt răng không hé môi nửa lời. An ma ma biết Triệu Bình cần gì ở bà ta.
Ở phía đối diện, Triệu Bình đang ngồi thổi chén trà nóng, nhấm nháp chút trà hoa cúc táo đỏ. Món này Tư Tư mới chỉ cho hắn, uống vào có tác dụng giải khát an thần rất tốt. Thêm chút bánh hoa quế quả là sát phong cảnh. Tựa như trước mặt hắn không phải cảnh máu me đáng sợ vậy.
“An ma ma bà cứng đầu thật đó, trung thành với Thái Hậu như vậy sao. Bà ta sẽ không đến cứu ngươi đâu. Để giảm đau đớn về thể xác, bà nên giao thứ đó cho ta đi.”
An ma ma cười khẩy, đôi môi khô khốc mấp máy.
“Triệu Bình, ta không ngờ ngươi sau bao năm qua lại ẩn nhẫn như vậy. Thế mà lại giả vờ tốt như thế. Ngươi đừng hòng ta nói ra cái gì. Có giỏi thì giết ta đi.”
“Giết bà? Sao ta dám giết bà được. Lát nữa ta còn phải giao bà cho Thái Hậu. Nhưng giao thành mấy phần thì ta còn chưa biết nữa.”
“Triệu Bình, ngươi từ bỏ đi. Ta biết ngươi muốn tạo phản, ngươi nghe đây ngươi đừng mơ tưởng. Thái Hậu sẽ giết ngươi sớm thôi.”
Triệu Bình cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594933/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.