Sáng ngày hôm sau, lời đồn đại lan ra khắp cả kinh thành.
“Ngươi biết gì không, hôm qua Bình Nhạc Vương gia khóc lóc thảm thiết từ trong cung chạy về đấy.”
“Hả ta cũng có nghe nói nhưng còn chưa tường tận lí do. Ngươi biết vì sao không?”
“Còn cái gì nữa, chắc chắn là bị Thái Hậu xử phạt rồi. Thái Hậu không phải mẹ đẻ của Vương gia, khác máu thì tanh lòng thôi.”
“Suỵt, ngươi nhỏ giọng chút. Đừng nói to thế. Quan binh nghe được thì lôi đầu người vào nhà giam bây giờ.”
“Ha ha ha, các ngươi muốn biết chuyện gì thì lại đây ta kể cho nghe.”
Một lão nhân tóc trắng phơ, râu dài cũng màu bạc; tay chân đen nhẻm khẳng khiu. Lão ta nhanh chân chạy tới bàn hai người họ, nhỏ giọng nói:
“Lão hôm qua từ trong cung chở rác ra ngoài, nghe rõ ràng rành mạch chuyện này. Lão ma ma thân cận bên cạnh Thái Hậu làm cho Trắc phi của Bình Nhạc Vương gia sảy thai. Y vào cung chất vấn nhưng Thái Hậu không nỡ xử tội bà ta. Nên là… Ài…. Ngươi xem?”
Người chung quanh nghe được, lập tức túm tụm lại bàn tán.
“Thật không, Trắc phi Bình Nhạc Vương gia có thai sao? Đây là đại hỉ a. Y gần 30 tuổi mới có con. Bây giờ lại như thế. Sao không tức giận cho được?”
“Đúng vậy, ta nghe nói là Bình Nhạc Vương gia bị bệnh kín khó lưu con nối dòng nên đến nay vẫn chưa có hài tử. Như này, chắc là không có con thật rồi.”
“Thái Hậu đúng thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594930/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.