“Ngươi nghe nói gì chưa, Huyện lệnh đại nhân hôm qua bị Tuần phủ đại nhân bắt giữ rồi đấy. Cả nhà bị tống vào tù luôn rồi.”
“Sáng nay ta có đọc trên bố cáo rồi. Tên Nghiêm Tuấn đó mấy chục năm nay tham nhũng, cắt xén vô số tiền bạc. Bị bắt là đáng.”
“Ta khinh hắn. Ngày thường giả vờ ôn tồn lễ độ ai dè lại sống chó má như thế. May mắn lần này có Tuần phủ đại nhân anh minh đưa hắn ta ra ánh sáng vùng Cách Vực nghèo khổ của chúng ta mới có cơ hội được trở mình.”
“Đúng vậy… đúng vậy…. “
Phong Thừa đang ngồi trong quán trà nghe bá tánh bàn tán xôn xao thì tức giận nắm chặt chén trà. Tên huyện lệnh Nghiêm Tuấn quá vô dụng. Triệu Bình mới đến được vài ngày mà hắn đã bị nắm đuôi. Tất cả là vì tên đó quá hấp tấp muốn nhét mỹ nhân vào phủ Bình Nhạc Vương gia.
Nhưng Phong Thừa cũng có điều lo lắng. Nghiêm Tuấn này biết nhiều chuyện bí mật, cần phải trừ khử để tránh lộ chuyện. Nhưng Tiêu Đắc canh giữ hắn quá nghiêm ngặt, Phong Thừa không lẻn vào được.
Phong Thừa đang cho ngựa ăn thì nghe hai thị vệ thì thầm nói nhỏ với nhau.
“Tư binh…. Ngươi điên à. Cái đó cũng dám nói nữa.”
“Lúc ta đưa nước vào trong ngục có nghe nói là Vương gia đã tra ra rồi.”
“Thật sao, Nghiêm Tuấn nuôi tư binh thật sao?”
“Đúng vậy, ta nghe loáng thoáng là rừng… rừng…. gì đó.”
Phong Thừa giật mình đến mức đánh rơi bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594894/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.