Sáng sớm thượng triều định sẵn là một mảnh rối ren.
Triệu Bình đang đứng giữa chính điện, hai mắt sáng quắc sống lưng thẳng tắp. Nhìn vô cùng chính trực tự nhiên. Khác hẳn với vẻ ngoài cà lơ phất phơ trước đây.
Quan viên đều nhìn vị Vương gia này mà bàn luận xôn xao. Dù sao chiến tích bắt được quan viên tham nhũng, củng cố lòng dân đã được đưa về kinh thành rồi.
“Hoàng Thượng giá đáo. Tất cả quỳ xuống.”
“Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
“Tất cả bình thân.”
“Tạ ơn Hoàng Thượng.”
Triệu Hoành ngồi trên long ỷ vẻ mặt mệt mỏi. Từ ngày Triệu Bình lập được công trạng, Thái Hậu gần như đứng ngồi không yên liên tục gây áp lực lên hắn để hạ bệ Triệu Bình. Nhưng nào có dễ dàng như thế. Làm không khéo có thể dẫn đến sự bất mãn của quan viên và dân chúng, được nhiều hơn mất.
“Triệu Bình, lần này đệ đi tuần phủ lập được nhiều công lao. Chuyện tham nhũng, cậy quyền của Nghiêm Tuấn trẫm đã giao cho Đại lý tự xét xử. Đệ có muốn được thưởng gì không?”
Triệu Bình bước ra khỏi hàng, chắp tay rồi bẩm tấu một thông tin vô cùng đáng sợ.
“Bẩm Hòng thượng, vi thần không dám đòi hỏi gì nhiều. Chỉ là Vương phi vì chuyến đi này mà bị tiểu nhân ám hại giờ vẫn còn bị thương. Vi thần muốn xin một kì hưu mộc dài ngày để tiện chăm sóc nàng ấy.”
“Còn nữa, lúc trước thẩm vấn Nghiêm Tuấn. Đệ có nghe hắn nhắc đến tư binh. Đại lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594887/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.