Tiểu Lệ đang dọn dẹp ga giường chiếu, vừa cười tủm tỉm nhìn Vương phi vừa nhanh tay nhanh chân.
“Được rồi, Tiểu Lệ ngươi vui mừng quá rồi đó.”
“Vương phi, bao năm rồi người với Vương gia mới tu thành chính quả. Nô tỳ chỉ mừng cho người thôi.”
Điềm Tư Tư mỉm cười, nàng cũng hiểu là Tiểu Lệ lo lắng cho nàng nhiều. Dù sao trong cả cái kinh thành này chắc chỉ có Bình Nhạc Vương Phủ mới có chuyện phu thê cưới nhau mấy năm mới viên phòng.
“Tiểu Lệ, đồ ta bảo ngươi chuẩn bị đã đủ chưa?”
“Thưa Vương phi, đã chuẩn bị xong hết rồi.”
Điềm Tư Tư bỏ bút xuống. Được rồi, đã đến lúc cho Điềm gia biết sự lợi hại của nàng.
“Thả ta ra. Thả ta ra. Các người biết ta là ai không?”
Trong ngục, Điềm Tư Nhiên la hét khản cổ giọng. Bị Triệu Bình chưởng cho một chưởng phun máu, lại bị thị vệ lôi xềnh xệch đến đây thế nhưng Điềm Tư Nhiên vẫn còn sức điên loạn mà la hét. Trong khi đó Điềm Doãn và Thiệu Phi Phi tóc tai bù xù, cả người lả đi tựa vào tường không còn chút sức sống.
“Hết rồi. Ha ha ha ha. Hết rồi. Đến mạng cũng không còn nữa. Đều tại con đàn bà ngu ngốc nhà ngươi.”
Điềm Doãn đứng lên chỉ thẳng mặt Thiệu Phi Phi mắng nhiếc. Sự nghiệp cả đời này của ông coi như nát bét rồi. Tất cả là tại đám đàn bà ngu ngốc này.
Thiệu Phi Phi khinh bỉ liếc nhìn ông.
“Tại ta? Không phải ông cũng có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594877/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.