Mặc Mạch Nhi sau khi dùng thuốc giải thì đã có thể tỉnh lại. Loại độc dược bí truyền trong cung Dao quốc này không gây chết người, nó chỉ gây ra các triệu chứng nôn ói máu đen, mạch đập loạn xạ như bị trúng kịch độc mà thôi.
Loại này hay được các cung nữ dùng nếu muốn trốn thoát ra khỏi cung.
“Hoàng huynh, sao huynh lại chấp nhận cho Điềm Tư Tư chữa trị cho ta chứ? Lỡ như cô ta giết ta rồi sao?”
“Lỡ rồi thì đành vậy chứ sao? Mà Điềm Tư Tư tại sao chẩn ra cái gì mà độc Thiên Huyết gì đó cơ chứ? Chúng ta đã tính toán rất kĩ càng rồi mà vẫn không thành công. Muội yên tâm, muội chỉ cần giả vờ mệt mỏi ốm yếu thêm vài ngày nữa. Đợi hết thời hạn, chúng ta có thể tuỳ ý xử lý Điềm Tư Tư rồi.”
Mặc A Bảo nhỏ giọng khuyên muội muội của mình. Bây giờ thái độ của muội ấy chính là chìa khoá quan trọng nhất. Mặc Mạch Nhi dù trong lòng có không vui bao nhiêu nhưng hoàng lệnh trong người cũng đành cố gắng chịu đựng.
“Ngũ Hoàng Tử, ta là Bình Nhạc Vương Phi. Ta đem thuốc đến cho Công chúa đây.”
Mặc A Bảo nghe tiếng Điềm Tư Tư trước cửa liền vội vàng nhét muội muội mình vào ổ chăn, sau đó cho ngửi một ít huân hương. Mặc Mạch Nhi lập tức ngất liệm đi.
“Bình Nhạc Vương Phi người tiến vào đi.”
“Ngũ hoàng tử quả nhiên yêu thương công chúa, lúc nào cũng túc trực bên cạnh giường.”
“Ta chỉ có một muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594844/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.