Anh liếc nhìn cô sau đó thu ánh mắt về rồi mới trả lời: “Không phải anh!”
“Thật sự không phải anh?” Khả Khả không hiểu lại hoài nghi, ngón tay trỏ đưa lên gãi gãi cằm, mồm lẩm bẩm: “Nếu không phải anh, thì ai mà lại ra tay ác thế nhỉ? Hán gia có quyền có thế, xử Hán Tình Tình thế chẳng khác nào cùng Hán gia tuyên....”
Cô còn chưa nói hết câu, liền phát hiện Bắc Minh Huân đang nhìn cô chằm chằm.
“Anh...anh nhìn em chằm chằm như thế làm gì?”
Anh cười cười, trên tay còn cầm ly rượu vang lắc lắc: “Anh ác?”
“..... anh nghe nhầm rồi, em nói là kẻ thù của Hán Tình Tình vừa đông lại vừa ác....” Khả Khả đỏ mặt, vội vàng cười cười nhìn anh: “Anh là người đẹp trai dễ thương ai nhìn ai gặp cũng phải yêu quý, anh là Bắc Minh đại thiếu gia cơ mà, sao có thể là kẻ ác được chứ?”
Bắc Minh Huân đột nhiên không nói gì nữa.
Cô nhanh chóng cầm lấy bát đũa của anh và gắp đầy bát thức ăn đặt trước mặt Bắc Minh Huân.
Tối nay đều là những món ngon, món rau cũng rất ít.
Tôm càng sốt, thịt bê chiên, thịt lợn nấu súp, cad chua xào trứng, cá sốt....
Hàng loạt các món sở trường của vú Lý.
Cô gắp cho anh đầy một bát, mỗi món một ít, liếc nhìn anh rồi nói: “Anh thử đi, em với vú Lý vất vả lắm đấy, màu sắc, mùi vị đều rất tuyệt, hóa ra em vẫn không phát hiện ra rằng mình cũng có tiềm năng trong chuyện bếp núc.”
Bắc Minh Huân liếc nhìn vào bát thức ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843051/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.