Tiểu Bắc chẳng thèm quan tâm tới Khả Khả, ngoan ngoãn ngồi xuống trước bàn.
Khả Khả tức giận lườm Tiểu Bắc, cũng về bàn mình ngồi xuống.
Lý Tranh Diễn hai ngón tay đánh vào nhau kêu tách một cái liền có người mang tới một tập tài liệu, túi tài liệu vẫn được gói và dán kín, Lý Tranh Diễn giơ túi tài liệu lên đưa qua đưa lại cho mọi người chứng kiến biểu thị rằng vẫn được bảo mật.
“Buổi khảo thí ngày hôm nay có ba vòng, ai thắng trước hai vòng thì người đó được coi là thắng.”
Lý Tranh Diễn mở túi đề thi ra.
Lương Nặc nhìn nét mặt Tiểu Bắc nghiêm nghị không chút biểu cảm, lưng ngồi thẳng đứng như núi thái sơn, cô thở dài: “Trước đây rõ ràng còn là một cậu bé nhút nhát, sao mà lại thay đổi nhiều như thế chứ!”
Người đàn ông ngồi bên cạnh cô vuốt mái tóc cô ra đằng sau gáy sau đó kéo đầu cô ngả vào vai mình, thấp giọng nói: “Em nghĩ xem em có bao nhiêu thời gian ở bên cạnh con, con nó sự thay đổi như vậy thì có gì mà lạ đâu!”
Lương Nặc cảm thấy sau gáy buồn buồn, quay quay người biểu thị anh hãy đứng yên.
“Đừng ngọ nguậy, mọi người đông thế này em cứ thế còn ra cái gì?”
Lương Nặc: “........”
Rõ ràng anh mới là người không biết xấu hổ mà!
Khả Khả nhìn bài thi được đưa cho mình và Tiểu Bắc, cúi đầu liếc nhìn qua một lượt cả bài thi, rất nhiều câu hỏi cô bé đã được ba cô cho học thuộc trước đó!
Thế này có được coi là gian lận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843025/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.