“Không nhận ta cũng không sao, sự thực thì con cũng không cãi lại được! Dòng máu đang chảy trong cơ thể con chính là dòng máu của Đặng Vũ ta, mạng của con cũng là do ta mà có, Tiểu Nặc....”
Lương Nặc nghiến răng: “Ba ngày, sau ba ngày nếu ông không chịu giao tro cốt ra đây, ông đừng trách tôi, tôi không có tình cảm gì với ông cả!”
“Đêm qua ta đã mơ thấy Noãn Noãn rồi, bà ấy nói bà ấy rất nhớ ta, bà ấy còn nói trước đây ta phạm phải nhiều sai lầm quá....vì vậy, ta thật sự là đang chuộc tội, con muốn làm thế nào ta cũng không nói một lời phản đối!”
Lương Nặc cảm thấy được sự thất bại, cô chỉ có thể rời đi trong cơn tức giận.
Vừa đi chẳng bao lâu, phía sau lưng cô vang lên tiếng gọi của quản gia: “Nhị tiểu thư...nhị tiểu thư đợi đã!”
“Đừng có gọi tôi như thế!” Lương Nặc giậm chân: “Tôi không phải là con gái ông ta, không phải!”
Quản gia nhìn cô vẻ bất lực: “Đặng tiên sinh cũng không muốn vậy đâu, năm xưa thế lực của Đỗ Minh Hàn và đại thái thái ở tập đoàn quá lớn, nếu Đặng tiên sinh không đi theo một con đường khác, có thể bây giờ đã bị bọn họ hại cho chỉ còn là tro cốt thôi!”
Lương Nặc bật cười: “Tới lúc này rồi mà ông vẫn muốn lừa tôi? Đoạn ghi âm tôi đã nghe vô cùng rõ ràng, căn bản vẫn là ông ta lòng lang dạ sói!”
Quản gia bị cô bóc trần ngay tại trận, cũng không có chút lúng túng nào.
“Thế nhưng Lương tiểu thư, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843011/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.