“Nói anh bây giờ là ông bố bỉm sữa!”
“Đó cũng là anh can tâm tình nguyện mà!”
Lương Nặc cầm lấy một quá táo đi rửa sạch sẽ, gọi hết vỏ đi bổ ra rồi đang định đưa lên miệng Kỷ Sênh thì Lý Tranh Diễn đỡ lấy nói: “Để anh cho cô ấy ăn!”
“Được!”
Kỷ Sênh còn chưa sinh, phòng Vip của bệnh viện Âu Thành lại có một phụ nữ nhập viện vào – đó chính là Tăng Du.
Cái thai của cô ta so với Kỷ Sênh thì nhỏ hơn một tháng, nhưng cô ta cảm thấy ở nhà không an toàn, cô ta nhất định phải giữ lấy đứa trẻ này, vì vậy sớm vào bệnh viện để dưỡng thai.
Điều trùng hợp đó là, phòng bệnh của cô ta nằm ngay đối diện với phòng của Kỷ Sênh.
“Sao cô lại ở đây?” Tăng Du đặt tay chống sau lưng, chỉ trích: “Có phải muốn tới để hại chết con tôi không? Cô là cái đồ phụ nữ rẻ tiền! Trách tôi không chế thuốc cho cô đúng không? Đáng đời cho cô đau chết đi!”
Lương Nặc chỉ ném cho cô ta một cái lườm, không muốn tranh cãi cùng cô ta.
Cô quay người bước đi, Tăng Du vẫn không tha cho cô mà kéo tay cô lại: “Ai cho phép cô đi! Nói, có phải cô muốn tới để hại tôi và đứa con trong bụng tôi không?”
“Bỏ tay ra!” Lương Nặc nể tình cô ta đang mang bầu, không phản kháng lại, chỉ nói lạnh lùng: “Nếu cô bị bệnh hoang tưởng thì nên đi bệnh viện mà khám đi!”
“Hai người đang làm cái gì đấy?” đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng từ đầu hành lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843009/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.