“Lái xe kiểu gì thế hả?” Kỷ Sênh lập tức ôm lấy bụng mình.
Tài xế chỉ tay về phía đối diện nói: “Hình như là thiếu gia?”
Lương Nặc thò đầu ra ngoài nhìn, quả nhiên là Bắc Minh Dục, vì ngày mai chính là ngày tổ chức hôn lễ, rất nhiều báo đài đều tím cách tiếp cận anh để lấy thông tin và viết bài vì vậy mà gần đây anh rất ít ra ngoài.
Kỷ Sênh bĩu môi: “Nể mặt cậu mà tớ không thèm tính sổ với anh ta đấy, cậu xuống xe đi, ôm một cái cũng được.”
Lương Nặc bước xuống xe một cách nặng nề, đi về trước mặt anh.
Sắc mặt cô trắng bệch ra, mắt hai phần trắng đen rõ rệt che giấu sự bất an không có cách nào né tránh được của cô.
Anh kéo cô ôm vào lòng, anh cúi đầu xuống, đôi môi anh đặt lên môi cô, rồi từ từ chạy xuống cằm, xuống cổ, hai bên má cô: “Không nói với anh một tiếng mà đã muốn đi à?”
“Ngày mai anh.....tổ chức hôn lễ rồi.” hơi thở cô run lên.
“Kể cả em không đi, Tăng Du cũng không làm gì được em.”
Lương Nặc lắc đầu: “ Em đã nói đợi hai người tổ chức hôn lễ em sẽ rời đi.”
“Anh....”
Tít tít.
Lại một tiếng còi xe inh ỏi vang lên bên tai mình, một chiếc xe màu đỏ đột nhiên đỗ lại bên đường, sau đó một đôi chân dài bước ra khỏi xe.
Tăng Du mặc một chiếc áo da ngắn, một chiếc quần sóc rách nham nhở.
Toàn thân cô ta nhìn trông rất ngầu, làm cho người khác thấy giật mình.
Cô ta đóng cửa xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/843003/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.