Thẩm Cách cười nhạt: “Tôi làm sao hả?”
“Đại thái thái nuôi cậu hơn 30 năm nay, tất cả những gì hôm nay cậu có đều là do đại thái thái cho cậu, sao cậu có thể không quan tâm tới sự an toàn của bà ấy như thế?” Phúc Bác nghiến răng nói ra những lời đó.
Thẩm Cách lại cười đắc chí hơn, nói: “Ông một lòng trung thành cung phụng cái bà già này hơn 30 năm, có phải là sớm đã ngủ cùng bà ta rồi không?”
“Hỗn lão!”
Đại thái thái cho dù có đang bị khống chế nhưng khi nghe thấy câu nói này cũng không nhịn được nữa mà tức điên lên.
“Đại thiếu gia cậu đừng ăn nói hàm hồ, giữa tôi và đại thái thái rất trong sạch!” Phúc Bác cũng lập tức biện hộ.
“Ông có bị điên thì mới công nhận rằng thậm thụt với bà ta?”
Đại thái thái nghe tới đây thì tức tới mức không làm gì được nữa, người bà ta nhũn ra rồi ngất đi.
“Đại thái thái!”
Bắc Minh Dục nheo mày, giao bà ta cho thư ký Tôn.
Thẩm Cách thở hắt ra một tiếng: “Mẹ, mẹ đừng có trách con trai độc ác, dù gì thì con cũng không phải con đẻ của mẹ, bây giờ con lại không sinh được con, trong tay mẹ con chỉ là một con cờ mà thôi, đương nhiên con phải tự tính đường cho mình.”
“Nói điều kiện của anh đi!” Lý Tranh Diễn không muốn phí lời thêm, lãng phí thời gian.
Sóng biển từng cơn từng cơn ào đến, Kỷ Sênh, Tiểu Bắc và Khả Khả ba người đều bị sóng đánh ướt toàn thân.
Sắc mặt của Kỷ Sênh và Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842979/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.