Ông ta tiếp tục nói: “Không chỉ có vậy, trước đây bà ta thực ra chỉ là một gái điếm, Thẩm Cách cũng không phải con trai của bà ta, bọn họ không xứng đáng có được toàn bộ tài sản mà anh rể để lại!”
Đại thái thái tức tới mức hai mắt đỏ ngầu lên.
“Hỗn láo, đúng là ăn nói hồ đồ....”
“Tôi còn có một đoạn ghi âm, chị gái tôi trước khi xảy ra chuyện để lại.” Chiến Cảnh rút ra từ trong túi một chiếc bút ghi âm, ấn vào nút mở: “A Cảnh, em nghe chị nói đây, chị không hề mắc chứng thần kinh, là đại thái thái sợ chị để lộ ra việc bà ta không biết sinh con nên mới cố ý hãm hại chị....chị khó khăn lắm mới thoát khỏi ra bệnh viện thần kinh, nếu sau này chị có gặp chuyện thì nhất định là đại thái thái muốn giết người diệt khẩu.”
Hiện trường càng trở nên hỗn loạn hơn.
Càng lúc có càng nhiều bảo an chạy lên và muốn bắt lấy Chiến Cảnh.
Lương Nặc kéo tay áo Bắc Minh Dục, lo sợ sẽ xảy ra chuyện, nhưng anh chỉ nở nụ cười đắc ý với cô.
Tiếp sau đó, anh với bộ dạng chất vấn cất tiếng nói: “Mẹ cả, bệnh của mẹ hai và còn cả cái chết của bà ấy rốt cuộc là thế nào? Chẳng bằng, chúng ta hãy báo cảnh sát, phía cảnh sát đương nhiên sẽ làm rõ.....”
“Không cần!” đại thái thái giật mình nói, rồi lời lẽ lại đanh thép: “Không cần báo cảnh sát.”
Chiến Cảnh bị đám bảo an xông lên bắt lấy, bọn chúng cầm hai cánh tay ông ta ép một ban mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842969/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.