Lương Nặc vội vàng mở túi tài liệu ra.
Bên trong có ba bản báo cáo kết quả kiểm tra, ánh mắt Lương Nặc nhìn chằm chằm vào bản báo cáo kết quả sau cùng: “Andy và Tiểu Bắc không hề có quan hệ huyết thống; Lục Cách và Tiểu Bắc không có quan hệ huyết thống,Lục Sâm và Tiểu Bắc không có quan hệ huyết thống.”
“Chẳng trách bọn họ đối xử lạnh nhạt với Tiểu Bắc như vậy!” Lương Nặc bóp nát bản cáo trong tay phẫn nộ: “Có được bản báo cáo kết quả này rồi, tòa án chắc sẽ không nói rằng không đủ tài liệu để lập án nữa?”
Bắc Minh Dục lắc đầu: “Quan tào rất có khả năng đã bị mua chuộc rồi.”
“Vậy thì làm thế nào? Bọn họ không phải là người thân của Tiểu Bắc, nhưng lại bế Tiểu Bắc đi....ngộ nhỡ lại ngược đãi nó thì làm thế nào?” Lương Nặc hốt hoảng bám lấy cánh tay Bắc Minh Dục lắc liên tục, đứng ngồi không yên: “Không được, em không thể để ngồi yên dương mắt lên mà nhìn được.”
Bắc Minh Dục kéo phắt cô lại: “Em nhìn lại bản thân em xem, bây giờ thành ra cái gì rồi? nếu đã biết là Lục gia, lẽ nào còn sợ bọn họ có thể chạy mất à? em hãy nghỉ ngơi đi đã!”
“Thế nhưng....”
“Không có thế nhưng gì hết, em mà không chịu nghỉ ngơi bây giờ anh xử em đấy!”
Sống mũi Lương Nặc thấy cay cay, cô đập mạnh cho anh một cái: “Bây giờ là lúc nào rồi mà anh còn đáng ghét như thế?!”
“Trước khi có sự xuất hiện của em thì Tiểu Bắc cũng đã ở Lục gia bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842931/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.