Tiếng nhạc của “bài ca hôn lễ” vang lên, dưới sự chú ý mong chờ của hai chàng tân lang, tân nương từ từ bước tới trước mặt họ....
“Hôm nay em rất đẹp!”
Bắc Minh Dục và Lý Tranh Diễn đồng thanh nói, sau khi nói xong ánh mắt của họ nhìn nhau dường như tỏ ra bực mình vì đối phương nói lời giống hệt mình.
Lương Nặc xấu hổ ngước mắt lên nhìn anh, nói khẽ: “Anh hôm nay cũng rất đẹp trai.”
“Trước đây anh không đẹp trai?” Bắc Minh Dục nheo mày.
“Có, ngày nào anh cũng đẹp trai, nhưng hôm nay thì đẹp trai vô cùng.”
Bàn tay của Kỷ Sênh bị Lý Tranh Diễn nắm chặt lấy, lòng bàn tay nóng ran toát mồ hôi.
Hai hàng lông mi cô rung lên, cô run rẩy, vui mừng, hồi hộp, nói với Lý Tranh Diễn như giao kèo: “Lý Tranh Diễn, không biết trước đây anh yêu em thế nào, hận em ra sao, nhưng sau khi kết hôn anh không được ăn hiếp, bắt nạt em, bằng không em sẽ bế Khả Khả đi bỏ anh lại một mình đấy!”
“Đến một người phụ nữ mà cũng không giữ được!” Bắc Minh Dục lạnh lùng quay ra ném cho Lý Tranh Diễn một cái nhìn thách thức sau đó nhìn Kỷ Sênh nói: “Muốn chạy thì em chạy một mình thôi nhé, đừng có dạy xấu người phụ nữ của tôi!”
Lý Tranh Diễn cười khểnh: “Cậu cũng không khá hơn tôi là bao đâu, Hảo Hảo bị tôi giấu bao lâu như thế mà cũng không cảm nhận được!”
Bắc Minh Dục nghiến răng.
Linh mục nhìn thấy không khí giữa hai cặp đôi có phần kì lạ, cổ quái, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842914/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.