Sau khi Lương Nặc và Bắc Minh Dục đi về, Lý Tranh Diễn sợ Kỷ Sênh vì cú ngã đó mà để lại ám ảnh gì liền mời mấy vị bác sĩ gia đình có vẻ tin tưởng tới chẩn đoán khám lại cho cô, đồng thời cũng là để xử lý lại vết thương của bản thân mình.
Sau khi băng bó lại vết thương, anh ta đem Khả Khả giao cho bảo mẫu mới mời về, sau đó đẩy Kỷ Sênh vào phòng.
Giơ tay ôm chầm lấy cô vào lòng, Lý Tranh Diễn gọi tên cô với giọng ngọt ngào nhẹ nhàng hiếm thấy: “Kỷ Sênh!”
Kỷ Sênh trả lời nhàn nhạt: “Ừm!”
“Sau này em đừng có lấy mạng mình ra đùa nữa, hôm nay anh....rất sợ em sẽ không còn nữa.”
Trong lòng Kỷ Sênh đang rất phức tạp: “Lý Tranh Diễn, anh có hận em thế nào đi chăng nữa cũng không thể lấy Khả Khả ra để lừa em, đó chính là mạng sống của em.....”
“Hiểu được tâm trạng anh ngày xưa chưa? Em tự tay vứt tờ giấy nạo thai vứt vào mặt anh, em có biết lúc đó tâm trạng anh thế nào không? thực sự lúc đó anh chỉ muốn giết chết em.”
Có những chuyện không nhắc đến thì thôi, nhắc tới thì thực sự làm người khác rất đau lòng.
Đôi tay cô ôm chặt lấy anh hơn: “Em xin lỗi, em sai rồi, em không nên ích kỷ như thế, chỉ là em sợ....sợ anh có cuộc sống không lành mạnh, sợ quan hệ của anh và em bị lộ ra, bao nhiêu là....a....”
Lý Tranh Diễn đột nhiên cúi đầu hôn lên môi Kỷ Sênh.
Bàn tay anh ta từ từ di chuyển xuống bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842904/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.