Tiếng va đập vang lên ở dưới, làm tất cả những người xem ở dưới đều thấy sợ hãi.
Khi mà mọi người vẫn còn đang hết hồn thì có một nhân viên trong đám đông ra hiệu bằng tay với chữ OK rồi ngẩng đầu lên trên hét lớn: “Tấm đệm bảo vệ được kê tới vô cùng kịp thời, Kỷ tiểu thư vẫn chưa chết....”
Trên tấm đệm dày cộp đó, một bóng hình nhỏ bé yếu đuối lại từ từ bò dậy.
Từ từ nhìn vào ánh mắt của mọi người.
Lý Tranh Diễn con tim như được cởi nút thắt, nhanh chóng chạy xuống dưới, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.
Lúc trước anh ta bị Kỷ Sênh đâm cho một nhát dao, tuy vết thương không sâu lắm nhưng băng bó hơi qua loa, bây giờ sắc mặt anh đang trắng bệch cắt không còn giọt máu, mãi chỉ tới khi nhìn thấy Kỷ Sênh bình an vô sự bò dậy ánh mắt anh mới lại có chút sinh khí.
Anh đưa tay kéo cô ôm chặt vào lòng như thể sợ cô sẽ chạy mất.
“Kỷ Sênh, em dám nhảy lầu một lần nữa xem, anh sẽ đem Khả Khả đi cho chó đấy!”
Kỷ Sênh đột nhiên òa khóc: “Lý Tranh Diễn, cấm anh thế này.”
“Anh cứ thế đấy, lẽ nào em mới biết anh ngày đầu tiên chắc?”
Lương Nặc nhìn thấy Kỷ Sênh không sao cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cô hướng ánh mắt vào đám đông đi tìm Bắc Minh Dục, không biết vừa rồi anh có nghe thấy lời Lý Tranh Diễn không nữa, Hảo Hảo là con của bọn họ, là Quai Bảo của cô.
Con cô không bị kẻ giấu mặt kia bế đi.
Có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842901/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.