Hơi thở của đối phương có vẻ hơi trì trệ, nhưng không hề phản bác về “Số tiền thu nhập đen tối.”
Bắc Minh Dục và Lương Nặc bốn mắt nhìn nhau, không cho đối phương có thời gian để phản ứng lại mà cúp luôn máy.
“Thiếu gia, điều tra ra được địa điểm bắt nguồn của số máy rồi, ở....khu vực cư trú của ủy ban thành phố.”
Chỉ một câu nói dường như đã kết thúc mọi suy đoán của tất cả mọi người.
Chính là người đó.
............
Quản gia đột nhiên chạy tới thông báo, Kỷ Sênh ở trong phòng bị ngất rồi, bác sĩ sau khi kiểm tra cho biết do đói quá dẫn tới tụt huyết áp và ngất đi, đồng thời cũng thông báo rằng bệnh nhân có dấu hiện nhẹ của bệnh trầm cảm, cố gắng giúp cô có được tâm trạng tốt, nếu không sẽ rất dễ xảy ra chuyện chẳng lành.
“Sau này, đừng khóa cửa căn gác nữa.”
Quản gia gật đầu: “Vâng!”
Kỷ Sênh sau khi tỉnh lại, Lý Tranh Diễn vẫn ngồi bên cạnh giường, ánh mắt hai người đột nhiên chạm vào nhau, ánh nhìn một người thì sấu hoắm, người kia thì tối om, cả hai đều không nhìn thấu được đối phương.
“Chẳng phải là hận tôi đã hại chết Khả Khả à? Sao nào? Bây giờ lại muốn chết để kết thúc mọi chuyện à?”
Lý Tranh Diễn đỡ cằm cô đẩy lên, khẽ cười.
Kỷ Sênh mím chặt môi, đôi đồng tử mắt sâu không đáy nhìn chằm chằm Lý Tranh Diễn, thử tìm một hình ảnh nào đó từ trên người anh giống với hình ảnh năm xưa, nhưng có thể do thời gian đã quá lâu rồi, cô tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842899/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.