Dù bọn họ đã kịp thời rời khỏi hiện trường những cuối cùng vẫn là đối tượng tình nghi, bị gọi tới cục cảnh sát để phối hợp điều tra.
Bắc Minh Dục dạy Lương Nặc một số kỹ năng đối phó với cảnh sát, bị hỏi vòng vo hai tiếng đồng hồ, cảnh sát cũng không có được câu trả lời như mong muốn, chỉ có thể thả Lương Nặc ra.
Đi ra từ cục cảnh sát, Lương Nặc thở một hơi thật sau, ngẩng đầu lên nhìn lên những đám mây đang bay lơ lửng trên bầu trời.
“Thiếu gia, em thực sự mệt mỏi lắm rồi....hi vọng những việc này nhanh chóng qua đi, tìm thấy được Quai Bảo, cả nhà chúng ta ba người sống một cuộc sống hạnh phúc.”
Bắc Minh Dục đặt tay lên vai cô, đột nhiên nói: “Anh cũng muốn thế, chỉ có thể thoát khỏi thân phận kẻ tội phạm chạy trốn anh mới có thể kết hôn lại với em.”
Nhắc tới chuyện kết hôn, mặt Lương Nặc đỏ lên.
“Ai thèm kết hôn với anh chứ? Lúc trước chẳng phải anh nhất quyết lắm mà? Hức, bây giờ lại muốn kết hôn với em? Không thèm nhé!”
“Đã ở với nhau bao lâu, ngủ với nhau bao nhiêu lần như thế rồi vẫn còn nhõng nhẽo?”
Bị anh chế nhạo thẳng thừng như thế, mặt Lương Nặc càng đỏ hơn, liền đẩy anh ra, nói với tài xế: “Chú lái xe đi chú ơi, đưa cháu tới Lý gia.”
Bắc Minh Dục ngồi ở phía sau xe cười cười không thành tiếng.
Khi tới Lý gia, Lý Tranh Diễn đang nằm trên ghế bên cạnh hồ bơi phơi nắng, Đặng Diểu Diểu cũng mặc một bộ bikini gợi cảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842897/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.