“Anh nghi ngờ tôi hại Hảo Hảo?” hai mắt Kỷ Sênh đỏ lên, nghe thấy vậy càng thêm phẫn nộ, hai tay khoanh trước ngực cười lạnh lùng: “Vậy thì thật sự phải xin lỗi anh rồi, Kỷ Sênh tôi tuy không phải hạng cao quý gì nhưng cũng không tới nỗi xấu xa tới mức muốn hại chết một đứa trẻ sơ sinh!”
Nói xong, cô đi thẳng về phòng mình.
Khi đi qua người Lý Tranh Diễn cô còn cố tình lấy vai mình hất vào vai anh ta.
Lý Tranh Diễn nghiêng cả người sang một bên, khi bóng Kỷ Sênh đã khuất, anh ta rút điện thoại ra.
“Đi điều tra xem tiền của Kỷ Sênh được gửi đi đâu!”
“Bắt đầu từ Hải Thành chuyển đi, không được để sót bất kì một giao dịch nào!”
“Một ngày sau, tôi cần có những tài liệu về chuyện này.”
..............
Lương Nặc sau khi ra khỏi cửa hàng làm tóc vẫn không ngừng nghĩ về đứa con của mình, rồi cô thơ thẩn lên mạng xem các sản phẩm đồ của trẻ sơ sinh, cô cho vào giỏ hàng một đống đồ trong vô thức.
Nhưng chỉ có thể xem, không thể mua.
Cô biết Bắc Minh Dục cũng giống cô – đều rất nhớ con, mua về cũng chỉ tức cảnh sinh tình thêm mà thôi.
Ngủ thiếp đi, tới khi tỉnh lại phát hiện điện thoại có rất nhiều tin nhắn, xem một lượt, tất cả đều là tin nhắn cảu Tô Khuynh Khuynh.
Tin nhắn chẳng có gì ngoài sự khiêu khích, lại còn là vài bức hình về những trang phục làm hở da thịt.
“Đồ thần kinh, những bức ảnh kiểu này muốn gửi thì gửi cho anh họ tôi ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842886/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.