Luật sư Trương lại một lần nữa ngạc nhiên: “Khi trước đưa cho cô xem giấy tờ ly hôn, bên trong có viết về khoản tiền này, lẽ nào khi đó cô không chú ý sao?”
Đầu Lương Nặc như có vô số con đom đóm hoa đang nổ.
“Tôi...khi đó...đúng là không chú ý tới.”
“Ha ha, lần đầu tiên tôi thấy một người phụ nữ mà khi li hôn lại không chú ý tới phân chia tài sản đấy.” Luật sư Trương nhìn cô cười cười, Lương Nặc có chút lúng túng, trong đầu cũng có hàng các câu hỏi.
“Tài sản của anh ấy...nhiều như vậy sao? Mười tỉ bảng anh, tại sao anh ấy lại cho tôi nhiều như vậy?”
“Câu hỏi này tôi cũng không biết nên trả lời thế nào, nói tóm lại, lúc trước không tiến hành tính toán tài sản, rốt cuộc Bắc Minh thiếu gia tài sản có bao nhiêu tôi cũng không biết, có điều, mười tỉ bảng anh nói thế nào thì nói đó cũng không phải khoản tiền nhỏ, hoặc cũng có thể, Bắc Minh thiếu gia muốn bồi thường cho cô.”
“Bồi thường?”
Nếu anh thật sự muốn bồi thường, số tiền này anh muốn dùng để mua mạng con của cô sao?
Vì lão phu nhân đền tội à?
Cô ra cây ATM ngân hàng cho thẻ vào cây trong trạng thái đầu óc vẫn còn mơ màng và thắc mắc.
Luật sư Trương nói rằng cô biết mật khẩu.
Mật khẩu?
Nhưng từ trước tới giờ anh chưa bao giờ nói với cô.
Đầu tiên cô thử ngày sinh nhật của bản thân mình, không đúng.
Sinh nhật anh, cũng không đúng.
Cô không dám thử thêm lần nữa, khi đang định rút thẻ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842854/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.