Trong đêm tối, một chiếc xe xuất phát từ Hải Thành, chạy thẳng theo hướng Thanh Thành.
Phật đường mới sửa chữa xong ngập mùi gỗ quế.
Thư ký Tôn sau khi nhận được điện thoại của Bắc Minh Dục thì luôn đứng đợi ở cửa, không lâu sau đó, anh ta nhìn thấy Bắc Minh Dục xuất hiện, lập tức chạy lại gần: “Thiếu gia, anh tới rồi?”
“Cô tôi đâu?”
“Ở Phật đường bên trong, đã quỳ cả một ngày rồi, một ngụm nước cũng k uống.” Thư ký Tôn có chút lo lắng nói: “Phu nhân lần này có vẻ quyết tâm bắt thiếu gia phải chọn giữa phu nhân và thiếu phu nhân, từ lúc tôi tìm thấy bà ấy, bà ấy không ăn gì cả, bây giờ nhìn người gầy đi trông thấy.”
Bắc Minh Dục chép miệng không nói gì.
Khi anh kép tấm rèm che đằng trước ra bước vào Phật đường nhìn thấy lão phu nhân đang quỳ thẳng lưng trong đó đột nhiên anh phát hiện dường như trên mái đầu đó có nhiều sợi tóc bạc hơn, khuôn mặt được chăm sóc cẩn thận từng li từng tí trước kia cũng nhiều nếp nhăn hơn.
Đúng như lời thư ký Tôn nói, gần đây Bắc Minh phu nhân ăn uống không đều đặn, người gầy da xanh xao đi.
“Cô!”
Trong giây phút đó Bắc Minh Dục thấy mủi lòng, tiếng nói của anh thật nhẹ nhàng.
“Ta và Lương Nặc, con chọn ai?” Bắc Minh phu nhân đột nhiên mở mắt, sự tinh anh trong đôi mắt đó không hề giống với ánh mắt của một bà cụ già.
Bắc Minh Dục lên tiếng: “Cô nhất định bắt con phải chọn lựa à?”
“Lương Nặc đã biết mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842786/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.