Lương phu nhân ở ngoài đánh bài liên tiếp ba ngày, tối ngày thứ tư mới về nhà, mắt thâm sì như gấu trúc nhưng tinh thần thì ngược lại mà lên cao hơn bình thường, bà ta liên miệng mắng này mắng nọ mà không dừng.
“Đã nói là đánh nghiêm túc, kết quả lại thông đồng ăn gian, tưởng bà già này dễ bắt nạt à....”
Lương Nặc nghĩ chắc là bà ta vẫn chưa biết việc cô bị lộ những bức ảnh, không thì bà tà mắng không chỉ là việc đánh bài, thở dài một tiếng, Lương Nặc ngoan ngoãn đi làm bữa tối bưng lên cho Lương phu nhân.
“Mẹ, mẹ bớt giận đi...đã lâu như thế mẹ không đánh bài rồi, bây giờ tự nhiên đi lại, bị các bà ấy bài trừ là cũng rất bình thường mà...”
Lương phu nhân chỉ tay ra cửa mắng xơi xơi: “Cái đồ gì không biết, một đằng thì thắng tiền của mẹ, một đằng thì nói bóng nói gió Lương gia chúng ta không biết xấu hổ, chẳng qua kỹ thuật đánh bài của ta kém một tí thôi à? Thua thì thua chứ sao, có gì mà không biết xấu hổ, đúng là cái đồ đầu óc bị ngựa đá đi rồi, sau này có mà chẳng thèm đánh với bọn họ nữa....đúng là chỉ là thấp đi thân phận của ta, hức, nếu như không phải nể tình trước đây thì dựa vào thân phận bây giờ của mẹ á, đến nhìn bọn họ mẹ cũng chẳng thèm! ”
Lương Nặc đang cười an ủi và làm vui lòng mẹ thì đột nhiên khựng lại.
Những người bạn đánh bài cùng mẹ cô....đã biết về chuyện đó!
Lương phu nhân sau khi mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842751/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.